Phong Nguyệt nhìn ánh mắt của Ân Qua Chỉ, đã chẳng khác nào đang nhìn một con quái vật.
Ban đầu nàng còn tưởng mình có thể nhìn thấu tâm tư của hắn, tự cho là thông minh, tung tẩy nhảy nhót dưới mí mắt hắn. Giờ quay đầu nhìn lại, thì ra từ khoảnh khắc đặt chân vào nước Ngô, Ân Qua Chỉ đã bắt đầu tính toán, tính chuyện Đại tướng quân Dịch phải chết thế nào, tính xem khi nào bản thân có thể hồi kinh. Cho dù không có nàng, những chuyện ấy vẫn sẽ xảy ra, chẳng qua chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Nghĩ vậy, nàng ít nhiều cũng thấy bản thân có công, chí ít cũng rút ngắn được thời gian hắn về nước.
Cố gắng tự an ủi một phen, Phong Nguyệt nhắm mắt lại, nở nụ cười nịnh nọt, rướn người đến gần Ân Qua Chỉ, hỏi:
“Ngài chuẩn bị hành lý rồi phải không? Có cần ta và Linh Thù giúp một tay không?”
“Đã thu dọn xong rồi.” Quan Chỉ bên cạnh nói: “Chỉ là hành lý của ngài và Linh Thù vẫn chưa đụng đến, thuộc hạ cũng không rõ cần sắp xếp những gì.”
Phong Nguyệt: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play