Phong Nguyệt buông một câu đùa nhạt, nhưng Ân Qua Chỉ chẳng buồn đáp lại, lạnh lùng ném lại một câu:
“Muốn về thì đợi ta cùng đi.”
Rồi xoay người đến bàn rót trà.
Phong Nguyệt le lưỡi, không kìm được cầm theo bức thư bước tới, cười nịnh nọt:
“Ngài nhìn thế này thì có khi vài năm nữa mới về được, ta cũng chẳng cần ngài bận tâm đâu nhỉ?”
Tự nàng đi là được rồi! Dù sao quan hệ hợp tác giữa hai người cũng xem như đã kết thúc, ai đi đường nấy là hợp lý nhất. Nhỡ đâu sau này hắn nhớ lại chuyện từng bị uy hiếp, muốn tìm nàng báo thù thì sao?
Hơn nữa, nếu thật sự quay về nước Ngụy... e là họ cũng chẳng thể đi chung một con đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT