Tống Loan chẳng cảm thấy gì nhiều, thậm chí vào khoảnh khắc nàng thổ huyết, trong lòng còn nhẹ nhõm thở ra một hơi. Cuối cùng, nàng không còn phải nơm nớp lo sợ, đề phòng đủ điều nữa.
Triệu Nam Ngọc quả nhiên đã hạ độc, nàng không thể thoát khỏi số mệnh đã được định sẵn. Nhưng khi thực sự đối mặt với giây phút này, nàng lại bình thản đến lạ.
Dẫu vậy, ý chí cầu sinh của Tống Loan mãnh liệt vô cùng. Nàng không muốn chết, dù ở thời đại nào, nàng cũng không muốn chết. Cuộc sống tươi đẹp biết bao, nàng còn bao điều chưa làm, thậm chí chưa từng được yêu thương trọn vẹn một lần. Nàng thật sự không nỡ rời đi như thế.
Nàng tựa vào người Triệu Nam Ngọc, còn đủ sức để mỉm cười với hắn, “Hôm nay, e rằng ta không thể về nhà mẹ đẻ được rồi.”
Hơi thở nàng trở nên khó nhọc, lồng ngực đau âm ỉ. Cảm giác trời đất đảo lộn mà nàng từng chỉ đọc trong sách, giờ đây nàng cảm nhận rõ ràng từng chút một.
Tay chân lạnh ngắt, toàn thân không còn chút sức lực. Khóe mắt nàng đã ươn ướt, bàn tay nhỏ bé yếu ớt nắm chặt tay áo hắn, khẽ lắc, giọng nói càng lúc càng nhỏ, “Ta không muốn chết.”
Nàng thật sự không cam lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT