Từ Ninh Cung.
Rõ ràng chỉ là một đêm, Thái Hoàng Thái Hậu lại già đi rất nhiều. Tóc mai điểm bạc, tựa như người đã gần đất xa trời, tay run rẩy mân mê chuỗi Phật châu, ngồi xếp bằng trên giường đất, rất lâu không động đậy.
Tô Ma Lạt Cô thấy vậy, hốc mắt bỗng đỏ hoe: “Lão Tổ Tông!”
“Hoàng Đế chưa hồi cung, ai gia vẫn chưa thể ngã xuống.” Thái Hoàng Thái Hậu khẽ thở dài, hồi lâu sau, trầm giọng mở miệng: “Vinh phi… đã lo lắng cho Dận Chỉ, vậy thì cứ để nó đi. Bên hành cung kia, tổng phải có chủ tử vất vả lo liệu, bọn nô tài cũng đỡ phần nào.”
Bà hận không thể lập tức đến bên cạnh Huyền Diệp, nhưng thân thể này, thực sự không gắng gượng nổi.
“Vâng.” Tô Ma Lạt Cô rưng rưng gật đầu, rồi tựa như nhớ ra điều gì, tiến lên vài bước khẽ nói: “Lão Tổ Tông, Hoàng thượng muốn gặp…”
“Nó đang mang thai, sao chịu nổi một đường vất vả.” Thái Hoàng Thái Hậu chậm rãi lắc đầu, “Huống chi bệnh sốt rét dễ lây, Nghi Quý Phi tuyệt đối không thể xảy ra chuyện. Nếu xảy ra chuyện, chẳng phải là xé lòng Hoàng Đế…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play