Vân Tú vốn dĩ là mỹ nhân.
Gấm vóc lụa là, ngọc thực trân quý, dựng nên Dực Khôn Cung kim bích huy hoàng, tạo nên một Nghi Quý Phi nương nương rực rỡ như mặt trời. Vẻ đẹp thu cúc, sắc xuân tùng, muôn vàn thi văn cũng khó tả hết dung nhan tuyệt lệ.
Hoàng Đế không phải chưa từng thấy nàng không son phấn, thân mặc áo trắng, nhưng vẻ phong trần mệt mỏi nghèo nàn đến thế này, thì chưa bao giờ.
Cứ như một viên minh châu tuyệt đẹp phủ bụi, giữa mày nàng hằn sâu mệt mỏi, bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn, mỉm cười nói: Hoàng thượng, thần thiếp đến bầu bạn với ngài đây.
Khang Hi cả người kịch liệt run rẩy, trong đầu trống rỗng, cứ ngơ ngẩn nhìn nàng.
Cơn sốt, nhịp tim nhanh, dường như đều rời xa hắn. Hắn cũng không nhớ nổi Vinh phi đã nói gì, sao lại chọc hắn tức giận, trong đáy lòng chỉ còn đôi mắt đào hoa kia, long lanh như mặt nước gợn sóng, chứa đầy dịu dàng ý cười, không tránh không né, không tìm thấy chút sợ hãi hoảng loạn nào.
Giống như hắn chỉ ra ngoài đi xa một chuyến, mà không phải mắc bệnh sốt rét thập tử nhất sinh, hình dung tiều tụy mà nằm ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play