Hoàng trướng bỗng nhiên bừng sáng ánh nến. Khang Hi chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, từ giấc ngủ sâu giãy giụa tỉnh lại, vịn mép giường nôn khan vài tiếng, sau đó ho đến xé phổi xé gan. Tiếp theo trong nháy mắt, khoang miệng truyền đến một mùi tanh ngọt quen thuộc, sắc mặt hắn thoáng chốc đại biến, run rẩy đưa tay sờ môi, rồi mở lòng bàn tay ra, gắt gao trừng mắt vào vệt đỏ tươi kia.
Máu.
Hoàng thượng lại thổ huyết!
Điều này không chỉ khiến Dương thái y tâm như tro tàn, Lương Cửu Công sợ đến hồn bay phách lạc, chân tay mềm nhũn, vừa khóc nức nở vừa gọi “Vạn Tuế Gia”.
“Nước…”
Động tĩnh lớn như vậy, những người luôn chú ý đến hoàng trướng lập tức bừng tỉnh, thầm nghĩ không hay rồi.
An thái y đang nghỉ ngơi chờ thay phiên, lúc này vừa bò vừa lết đứng dậy, kinh hãi nhìn vệt máu trên thảm nhung: “Sao lại… Sao lại…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT