Năm Khang Hi thứ ba mươi bảy, giữa mùa hè, cuộc tuyển tú tạm thời hạ màn, Hoàng Đế quyết định đông tuần Thịnh Kinh, bái yết tổ lăng.
Lần đi tuần này thanh thế vô cùng lớn, vương công đại thần, các quan binh hộ tống tùy giá tả hữu, kinh sư lưu Thái tử giám quốc, các hoàng a ca cùng nhau xử lý công việc các bộ, trong hậu cung, chỉ có Hoàng Hậu nương nương đi theo.
Nói đơn giản, Hoàng thượng cố ý làm như vậy, ngoài việc yết lăng tế tổ, chính là muốn cùng Hoàng Hậu nương nương tận hưởng thế giới hai người.
Vì xử lý chuyện tuyển tú, những tên nhóc ranh Dận Đường kia đã chiếm dụng quá nhiều thời gian của Vân Tú, Khang Hi cảm thấy mình sắp thất sủng đến nơi, vì thế nhẫn tâm bỏ lại Ô Lâm Châu, ném nàng cho Thái hậu ở Từ Ninh Cung chăm sóc, nhanh chóng chọn ngày lành tháng tốt, vung tay lên, thần thanh khí sảng nói: “Xuất phát!”
Vân Tú thấy dáng vẻ này của hắn chỉ cảm thấy buồn cười.
Thánh giá từ từ tiến về phía trước, những bức tường cung điện nguy nga dần biến mất khỏi tầm mắt, cuối cùng hóa thành một chấm nhỏ, nàng ra vẻ ưu sầu mà khẽ than một tiếng: “Ô Lâm Châu từ nhỏ chưa từng rời ngạch nương, sợ là khó tránh khỏi khóc nháo, thần thiếp này lòng sao có thể yên ổn.”
Lòng muốn hồi cung dường như rất bức thiết, Khang Hi lập tức tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play