Mặc Quân cẩn thận quan sát bức phù điêu Cửu Vĩ Hồ sống động như thật trước mặt. Ngón tay nàng khẽ chạm vào bề mặt lạnh băng, dò xét từng hoa văn tinh xảo. Trong lòng dâng lên cảm giác quái lạ—bức phù điêu này… không đơn giản.
Hạ Tâm Yên thấy nàng vẻ mặt nghiêm túc, lúc thì lạnh lùng nhìn chằm chằm vào phù điêu, lúc thì đột ngột rót linh lực vào, động tác dứt khoát không hề do dự, không khỏi kinh ngạc nói:
“Này yêu nghiệt, ngươi có thù oán gì với người ta à? Ra tay dữ dằn như thế! Ngươi nhìn sắc mặt của ngươi xem, lạnh như băng, chẳng khác gì pho tượng này!”
Thư Khinh Thiển lắc đầu:
“Mặc Quân, ngươi phát hiện được điều gì rồi đúng không? Ta không tin ngươi làm vậy chỉ vì nhàm chán.”
“Phù điêu này được tạc từ hàn băng ngàn năm, nhưng lại có một số chỗ… ta không cảm nhận được chút khí lạnh nào.” Mặc Quân trầm giọng đáp, ánh mắt vẫn không rời khỏi bức phù điêu.
“Vậy… bí ẩn nằm ngay trên đó?” Thư Khinh Thiển mừng rỡ nói.
“Ta thử rồi, nhưng không có kết quả.” Mặc Quân khẽ nhíu mày.
“Không sao cả. Chỉ cần có vấn đề thì chắc chắn không sai đâu. Đừng vội, từ từ rồi sẽ rõ.” Thư Khinh Thiển nhẹ nhàng an ủi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play