Tiết Dật Thanh và Quý Tắc Thanh nghe xong, liền đồng loạt sững sờ, sắc mặt đại biến.
Tiết Dật Thanh há hốc mồm, mắt nhìn chằm chằm Quý Tắc Thanh: “Quý huynh... nếu lời hắn là thật, thì chẳng phải ma đầu Tàng Kính Cung kia vừa vặn thích mẫu người như huynh sao? Quý huynh! Về sau hành sự ngàn vạn phải cẩn thận! Nhất định đừng để rơi vào tay hắn!”
Quý Tắc Thanh sắc mặt trắng bệch, thoáng chốc không rõ thật giả ra sao, đảo mắt nhìn sang Tạ Khinh Phùng đang nửa cười nửa không, liền hung hăng trừng hắn một cái: “Hừ! Hồ ngôn loạn ngữ! Dù Tàng Kính Cung chủ là ma đầu, thì cũng là một đại nhân vật. Sao có thể là đoạn tụ được!”
Dứt lời, y phất tay áo bỏ đi.
Tiết Dật Thanh đảo mắt nhìn qua nhìn lại giữa hai người, cuối cùng chỉ theo bóng Quý Tắc Thanh mà bật cười: “Huynh ấy da mặt mỏng, không chịu nổi đùa giỡn. Ta đi tìm huynh ấy”
Tạ Khinh Phùng thầm nghĩ: “Đùa giỡn gì chứ, ta chỉ nói sự thật thôi. Nguyên chủ tuy chẳng phải đoạn tụ, nhưng hắn thì có. Dù hắn sắp tự tay chấm dứt sinh mệnh Quý Tắc Thanh, nhưng thẩm mỹ của hắn vẫn thích người như y, việc này không mâu thuẫn.”
Giữa cuộc trò chuyện, sắc trời đã tối. Ba người cùng nhau vào khách xá, dùng xong cơm tối thì ai nấy đều về phòng nghỉ ngơi.
Vừa bước vào phòng, Tạ Khinh Phùng bỗng nghe một tiếng "rầm" vang lớn. Trần nhà nứt ra, hai bóng người dây dưa nhau từ tầng trên ngã xuống, sau khi rơi xuống đất mới chịu tách ra.
“Biết ta là ai mà còn dám tranh người với gia gia ngươi? Hôm nay ta biết tay!” Một tu sĩ áo gấm từ mặt đất lồm cồm bò dậy, lau vết máu trên mặt rồi phỉ nhổ một tiếng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play