Trịnh Diệc Tuyết đập mạnh chén trà xuống bàn, nước trà bên trong văng tới mu bàn tay nàng, trong phòng, nha hoàn Thanh Hạnh liền quỳ phịch xuống đất.
“Đứng lên, ta bảo ngươi quỳ à?”
Thanh Hạnh co cổ đứng dậy: “Thập Nhất nương, những người đó đều bị bắt đưa vào ngục của huyện nha rồi, chúng ta giờ phải làm sao đây?”
“Làm sao là làm sao?” Trịnh Diệc Tuyết vẻ mặt chán ghét lau nước trên mu bàn tay, “Còn không mau lại đây dọn dẹp, chúng ta chẳng qua chỉ đi theo a huynh đến huyện Hàm Mãn thăm hỏi bạn bè, chuyện Tuyên Thất nương gặp phải, thì có liên quan gì đến chúng ta.”
Chẳng qua là bỏ tiền ra để truyền vài lời đồn, nàng cũng không ra mặt, điều tra cũng không đến đầu nàng.
Thanh Hạnh vừa mới lau khô bàn, Trịnh Tử Duệ đã tìm tới. Trịnh Diệc Tuyết mỉm cười đón lấy áo choàng của hắn: “A huynh, sao hôm nay huynh không đi chào hỏi Bùi Huyện lệnh?”
Trịnh Tử Duệ nói: “Thuần Nguyên đang gấp rút xử lý những lời đồn bậy lan ra trong thành, Thập Nhất nương, muội có nghe chuyện này chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT