“Thế nào rồi?” Bùi Ngụ Hành xem xong sổ đăng ký dân cư của huyện Hàm Mãn mà tiểu Tôn Chủ bộ chỉnh lý lại, rồi hỏi.
Vương Hổ đem việc hắn vẫn luôn phái người âm thầm theo dõi hai huynh muội Trịnh gia, báo lại: “Xem hành trình gần đây của Trịnh Thập Nhất nương thì đều là nàng ta rất muốn gặp mặt lang quân, nhưng lần nào cũng bị Tiêu Giám Sát Sử phá hỏng, chỉ đành quay về tiểu viện đã thuê.”
“Ừm, tiếp tục.” Việc này hắn đã biết. Trịnh Thập Nhất nương vẫn muốn hắn đầu nhập dưới trướng hoàng tử, chẳng ngại phiền hà, đến đi đường cũng sẽ cố ý tạo tình huống ngoài ý muốn gặp hắn, về sau hắn thấy quá phiền, nên hắn liền ngày ngày ở huyện nha không ra ngoài, đến ghé qua cửa hàng của Tuyên Nguyệt Ninh cũng không đi.
“Trịnh Thập Nhất nương đặc biệt chú ý đến cửa hàng của Thất nương, vẫn luôn dò hỏi Thất nương rốt cuộc định bán cái gì, nhưng cửa hàng kia ngay cả hình dáng ban đầu cũng chưa thấy, Thất nương thì giữ kín như bưng, nàng chẳng moi được tí tin tức nào, đành thuê người ngày ngày canh chừng ở trước cửa hàng.”
Bùi Ngụ Hành nhắm mắt, trong đầu suy nghĩ Trịnh Diệc Tuyết rốt cuộc muốn làm gì, bỗng mở mắt nói: “Ngươi đi tìm vài người đáng tin cậy, nói với Trịnh Thập Nhất nương rằng Thất nương định mở một tiệm vải, hàng vải dệt đã được vận chuyển tới, rất nhiều da và vải, Thất nương đem toàn bộ gia sản đầu tư cả vào đó, chỉ còn thiếu mỗi bước khai trương cửa hàng.”
Thấy Vương Hổ có vẻ khó hiểu, hắn lại nói: “Tiện thể tung ra tin, nói huyện Hàm Mãn thường nổi gió lớn, hay xảy ra hỏa hoạn.”
“Vâng.” Vương Hổ lập tức hiểu ý của Bùi Ngụ Hành, sau khi hoàn thành việc báo cáo các công việc thường ngày, do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn đem chuyện Tuyên Nguyệt Ninh nhờ vả nói với Bùi Ngụ Hành: “Hôm qua Thất nương tìm ta, bảo ta để ý đến nha hoàn tên Thanh Hạnh bên cạnh Thập Nhất nương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT