“Nương tử nói nàng chưa từng thấy khóa vàng này, nàng chỉ là một đứa trẻ mồ côi do Tuyên phu nhân nuôi lớn, không thể nào là đích nữ Trịnh gia, hôn sự cùng Bùi Châu trường đã định, tự nhiên cũng không thể giải trừ.”
Quản sự cúi thấp người, đem lời Tuyên Nguyệt Ninh ở Hàm Mãn Châu nói, thuật lại một lần nữa.
Trịnh Diên Huy trầm mặc chốc lát: “Ngươi có đem chuyện năm đó giải thích rõ ràng cho các nàng chưa?”
“Tiểu nhân đều đã nói.”
Trong lòng ông cảm thấy hoang đường, trong thiên hạ này lại có người rõ ràng biết mình là đích nữ Trịnh gia mà lại không chịu nhận, hết lần này đến lần khác đều tìm lý do thoái thác, thế nhưng, mặc kệ thế nào, cũng đều là cốt nhục của ông, không thể để lưu lạc bên ngoài.
Sau khi quản sự kể việc Tuyên Nguyệt Ninh không tin nàng là người Trịnh gia xong, thì sắc mặt Trịnh Tử Duệ liền trắng bệch, ông nhìn sang liền nói: “Bát lang, khóa vàng này là do con tìm về, không bằng, con bỏ chút thời gian, tự mình đến chào hỏi muội muội của con.”
Trịnh Tử Duệ khổ sở không nói nên lời, hắn vốn tưởng rằng chỉ cần mình đặt chứng cứ trước mặt Tuyên Nguyệt Ninh, nàng sẽ tiếp nhận thân thế, từ đó trở về Trịnh gia, hưởng sự che chở của Trịnh gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play