Cùng lúc cửa phòng mở ra, gió lạnh gào thét ùa vào, vừa nhìn rõ người kia đứng ngoài cửa, trong khoảnh khắc, bút lông rơi xuống, Tuyên Nguyệt Ninh vươn tay định đón lấy, lại làm cái chặn giấy rơi xuống đất, phát ra một tiếng “cạch” nặng nề vang vọng.
Trên bàn là bản thiết kế được vẽ trên giấy Tuyên Thành, bị gió thổi tung lên, từng tờ từng tờ bay ra rơi xuống.
Ánh mắt Trịnh Tử Duệ từ chân nàng đảo lên, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt tươi cười dịu dàng của nàng.
Ngoài cửa bá tánh vẫn còn lải nhải: “Ồ, Thất lang hôm nay ăn mặc đẹp ghê, quả nhiên vẫn là mặc nữ trang mới đẹp, được rồi, ta không quấy rầy hai người ôn chuyện nữa, đi trước đây.”
“Đi thong thả.”
Tuyên Nguyệt Ninh gật đầu, bộ diêu lay động mấy cái, rồi mới quay sang Trịnh Tử Duệ nói: “Bát lang sao lại tới huyện Hàm Mãn? Mau vào đi, bên ngoài lạnh lắm.”
Hắn đóng cửa lại, cùng nàng cúi người nhặt bản vẽ rơi dưới đất, “Bát lang không cần nhọc sức, ta tự mình nhặt là được rồi.” Nàng động tác nhanh nhẹn, gần như là tránh né hắn, đem giấy Tuyên Thành nhặt lên, đặt lại trên bàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play