“Xấu quá.”
Trên giường đất, trên bàn nhỏ bày đầy trái cây và đồ ăn vặt. Nhờ có khu buôn bán được thiết lập, dù là vào mùa tiêu điều như mùa đông này, vẫn có thể ăn được trái cây tươi ngon.
Bùi Ngụ Hành tiện tay cầm lấy một quả, liền bị Tuyên Nguyệt Ninh giành lấy ngay, đại khái mỗi cô nương đều không thích bị người khác chê xấu.
“Xấu chỗ nào chứ? Đây là ta vất vả tìm được ở khu buôn bán đó! Nó được vận chuyển từ Giang Nam đến!”
Từ lần trước Tuyết Đoàn chải đầu cho nàng, nàng mới phát hiện bản thân mình không có trang sức nào ra hình ra dáng cả, liền bắt đầu có ý thức làm phong phú thêm hộp trang điểm của mình. Dù sao nàng cũng là người từng làm hoạ sĩ chính, làm sao có thể chọn món đồ xấu được?
Không khỏi bắt đầu nghi ngờ con mắt thẩm mỹ của Bùi Ngụ Hành, không biết hắn nhìn kiểu gì nữa.
Nàng quay sang ôm Tuyên phu nhân đang bế Bùi Cảnh Ký làm nũng: “Mẫu thân, nương nhìn huynh ấy đi, nương nói coi nó đẹp hay xấu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT