“Nguyệt Ninh tốt à, Thập Nhất nương tổ chức văn hội, ngươi đi cùng ta đi mà, tỷ ấy cũng có đưa thiệp mời cho ngươi mà.”
Thôi Quân Dao ôm lấy cánh tay của Tuyên Nguyệt Ninh, khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay tràn đầy vẻ ấm ức, “Không hiểu sao mà lần này văn hội lại trùng ngay với ngày sinh nhật của Trịnh Diệc Tuyết, ta thấy rõ ràng là tỷ ấy cố ý mượn danh văn hội để tổ chức sinh nhật cho chính mình. Trịnh gia quả thật sủng ái tỷ ấy, cũng chiều theo ý tỷ ấy. Ta cũng không tiện không đi, Nguyệt Ninh, ngươi đi với ta đi.”
Câu nói cuối cùng kia, nàng nói mà giọng đầy quấn quýt sướt mướt, nếu là người ngoài nghe, không khéo lại tưởng là tiểu nương tử đang làm nũng với lang quân của mình.
Tấm thiệp có hương hoa nhè nhẹ nằm lặng lẽ trên bàn, không chỉ Thôi Quân Dao nhận được thiệp mời của Trịnh Diệc Tuyết, mà nàng – Tuyên Nguyệt Ninh – cũng nhận được một tấm.
Tuyên Nguyệt Ninh thở dài, Thôi Quân Dao cho rằng nàng rốt cuộc cũng xiêu lòng mà đồng ý đi cùng, thì nàng lại từ chối, nói: “Không được đâu Dao Dao, hôm đó ta không tiện đi, ngươi cứ đi chơi cho vui vẻ một chút.”
Thôi Quân Dao tức giận, không còn giữ hình tượng mà đổ người ra bàn, cằm nhọn chống lên mu bàn tay mình, oán trách: “Nguyệt Ninh không đi với ta, ta một mình đi thì còn ý nghĩa gì chứ? Những tiểu thư danh gia vọng tộc đó ta chẳng quen ai, người ta chỉ vì nể mặt phụ thân của ta mới đưa thiệp thôi.”
Tuyên Nguyệt Ninh khẽ mở tấm thiệp kia ra, nhìn ngày tháng trên đó, chỉ thấy mắt như bị kim đâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play