Bàn tay ấn trên trán, lòng bàn tay thì ấm áp, đầu ngón tay không cẩn thận trượt xuống, lại lạnh lẽo vô cùng, hai luồng nhiệt độ hoàn toàn khác biệt hòa vào nhau, lan thẳng đến tận óc.
Bùi Ngụ Hành hơi ngửa đầu, ngẩn người im lặng.
Nửa năm đã qua, tiểu nương tử lại càng thêm xuất chúng, mái tóc khô vàng đã biến thành đen nhánh, mềm mượt, thẳng tắp đến eo, hai má có chút thịt mềm, vừa nhìn liền thấy như được gãi trúng chỗ ngứa, thân hình mặc Hồ phục bó eo khiến vòng eo thon lộ rõ, thậm chí cả phần ngực phía trên cũng lộ ra đường cong.
Không còn là tiểu nữ tử mặc Hồ phục dễ bị nhận nhầm là tiểu lang quân năm xưa nữa, bây giờ nàng, vừa nhìn liền biết là một tiểu nương tử dịu dàng mềm mại.
Tuyên Nguyệt Ninh rút tay lại, đặt lên trán mình cảm nhận một lát, nàng vừa từ ngoài bước vào, trán vẫn còn lạnh băng, liền cúi người chống tay lên bàn, cẩn thận nhìn đôi môi bị son che lấp của hắn.
Nhìn nửa ngày, ngoài màu đỏ tươi y như cũ thì không thấy gì khác, liền mở miệng nói: “Phát sốt sao không nói một tiếng? Ta đi mời lang trung cho ngươi.”
Bùi Ngụ Hành giữ lấy cổ tay nàng, mảnh khảnh đến nỗi chỉ cần nhẹ nắm là ôm trọn được, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play