Tuyên phu nhân đưa ánh mắt đảo một vòng qua hai người bọn họ, thu hồi số tiền được chia cho mình, nói với Bùi Cảnh Chiêu và Bùi Cảnh Ký: “Hai đứa đi theo nương ra ngoài cho gà con ăn.”
“Được ạ, được ạ, đi thôi nương.”
Trong sân, tiếng gà con kêu không ngừng, trong phòng chỉ còn lại hai người là Bùi Ngụ Hành và Tuyên Nguyệt Ninh.
Giờ cấm đi lại ban đêm đã đến, trời bắt đầu tối, bữa cơm cũng vừa ăn xong, son môi trên môi Bùi Ngụ Hành cũng đã phai nhạt đi không ít, hắn cong ngón tay, đẩy hai xâu tiền trên bàn ra xa một chút, rồi hỏi: “Ngươi làm gì vậy?”
Tuyên Nguyệt Ninh chống cằm, không dám nhìn hai xâu tiền trên bàn kia, chỉ sợ vừa thấy lại không kiềm lòng được mà đoạt lại, đành phải gắt gao nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mỹ nam dưới ánh đèn của Bùi Ngụ Hành.
Lại một lần nữa cảm thán ông trời bất công, một người vừa thông minh, vừa tài giỏi, còn cho một khuôn mặt đẹp như vậy.
So với hắn, bản thân nàng giống như một cây cỏ nhỏ bị người ta tiện tay vứt bên đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT