Tôn ma ma là bà vú của nàng, cũng là người có quan hệ với Thu Minh Nguyệt từ khi nàng còn trong bụng. Ngày thường Thu Minh Nguyệt cũng rất tôn trọng bà. Giờ phút này thấy Thu Minh Nguyệt như thế thì bà ấy lập tức tiến lên.
“Tiểu thư, mặc dù Lục Diên có sai, nhưng nàng ấy không cố ý như thế. Các nàng ấy đều là người hầu hạ bên cạnh người từ khi còn nhỏ, đương nhiên là trung thành với người. Tiểu thư, bây giờ chúng ta không còn ở Dương Châu nữa. Nô tỳ ở Thu phủ cũng không dễ sống chung, xa không nói, chính là Đại phu nhân Lâm thị kia, chỉ sợ đã sớm xem người, di nương và thiếu gia là cái gai trong mắt. Bây giờ là lúc người cần người hầu giúp đỡ nhất, nếu xử phạt Lục Diên, thì tương lai sau này nếu…” Tôn ma ma còn chưa nói xong, nhưng ý tứ của bà ấy đã rất rõ ràng rồi. Các nàng vừa mới tiến vào Thu gia, tương lai sau này không biết sẽ phải đối mặt với sóng to gió lớn gì. Lúc này là lúc cần đoàn kết lòng người nhất. Nếu như xử phạt người trong nhà, nếu sau này có chuyện gì, sợ rằng sẽ có hại cho Thu Minh Nguyệt.
Thu Minh Nguyệt nhẹ nhàng cười, đôi mắt phương khẽ đảo qua khuôn mặt của mọi người.
“Lời của ma ma nói, làm sao mà ta có thể không biết được chứ?”
Tôn ma ma nhíu mày: “Thế tiểu thư?”
Thu Minh Nguyệt xoay người, mở cửa sổ ra, cơn gió lạnh ngoài cửa sổ làm xua tan bớt những buồn rầu trong lòng nàng.
“Ma ma cũng biết con đường phía trước gập ghềnh, nhấp nhô nên đề phòng trước vẫn hơn.”
Tôn ma ma ngạc nhiên: “Tiểu thư, ý của người là?”
Thu Minh Nguyệt lạnh nhạt xoay người, nhìn về phía Lục Diên đang quỳ gối trên mặt đất dáng vẻ như bừng tỉnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT