Choang…
Lâm thị vừa trở về phòng lập tức hất vỡ bộ chén trà lưu ly thượng hạng màu vàng nhạt trên bàn. Khuôn mặt bà ta giận đến xanh mét, tức tối ngồi xuống ghế, vừa mở miệng đã mắng: “Tiểu tiện nhân.”
Thu Minh Lan và Thu Minh Ngọc vừa đi vào, tiếng chén trà rơi xuống đất vang lên, nước trà nóng hổi hòa cùng lớp bụi đất văng tung tóe, bắn lên cả vạt váy của hai người bọn họ. Chiếc váy mới tinh trong chớp mắt đã loan thành những mảng đen tối màu.
“Nương…” Thu Minh Ngọc cong môi, bất mãn nhìn bà ta: “Đây chính là kiểu váy năm nay đấy, người…”
Lúc này ngọn lửa giận của Lâm thị đã bốc tới đỉnh đầy rồi, bản thân bà ta lại không tìm thấy chỗ phát tiết, lại thấy dáng vẻ không nghe lời của Thu Minh Ngọc, tức giận quát lớn.
“Câm miệng!”
Thu Minh Ngọc sửng sốt, khóe mắt lập tức đỏ ửng lên.
“Nương…” Bình thường nương thích ả ta nhất, hôm nay lại tức giận với ả ta, trong lòng ả ta rất tủi thân đó được không?
Thu Minh Lan biết rõ, vị tỷ tỷ cùng cha khác mẹ này xưa nay chỉ quen thói kiêu ngạo và ngang ngược, chẳng có chút tâm cơ hay mưu tính gì, vội vàng kéo ống tay áo của ả ta, cười tiến lên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play