Trước khi mua vé về quê, Tưởng Đông Hà đã gọi cho cha mẹ, báo rằng Tết này hắn sẽ đưa bạn về chơi, định là sẽ ở lại khoảng một tuần.
Với hiểu biết của mình về cha mẹ, hắn đoán họ chẳng có lý do gì để phản đối cả. Quả thật, cha mẹ không những không cản mà còn rất phấn khởi——họ vẫn luôn áy náy với Tưởng Đông Hà vì hoàn cảnh nhà không mấy dư dả, ngược lại còn cần hắn giúp bán hàng phụ thêm ngoài giờ. Tuy Tưởng Đông Hà chưa từng phàn nàn nhưng cha mẹ vẫn nhận ra hắn không mấy khi có thời gian vui chơi cùng bạn bè, cũng chẳng mấy khi thân thiết với ai ngoài chuyện học hành. Tóm lại, Tưởng Đông Hà không có người bạn thân thiết nào có thể chơi cùng một cách thoải mái hết.
Thành ra việc Tưởng Đông Hà đột ngột muốn đưa bạn về chơi khiến cha mẹ hắn vừa ngạc nhiên vừa tò mò, ngay trong cuộc gọi đã bắt đầu hỏi han về người bạn này là ai.
Tưởng Đông Hà kiên nhẫn giải thích: “Bọn con là bạn học chung cấp ba, giờ đại học cũng học chung trường mà lại còn là bạn cùng phòng ạ.”
“Đúng là có duyên thật, phải tiếp đãi bạn đàng hoàng nha con!” Mẹ Tưởng hồ hởi nói. “Đông Hà, có cần mẹ với cha con chuẩn bị gì không? Không có con, nhà mình buồn lắm, chẳng còn chút không khí Tết nào.”
Tưởng Đông Hà nghĩ một lát: “Không cần đâu ạ. Về tới nhà mua đồ Tết vẫn kịp mà. Người ta cũng khó tính lắm, cứ để cậu ấy tự chọn mấy thứ cậu ấy thích thôi ạ.”
Lúc nói câu này, khóe môi Tưởng Đông Hà nhếch lên một nụ cười khó phát hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play