Tưởng Đông Hà là kiểu người rất giỏi trong việc tính sổ sau đó.
Nếu hắn dễ dàng bỏ qua cho Nghê Tuyết thì đó đã chẳng phải là Tưởng Đông Hà nữa rồi.
Dù hai người đã làm hòa nhưng còn vài chuyện vẫn chưa rõ ràng, hắn nhất quyết không để yên. Nghê Tuyết có thể nổi giận với hắn, nhưng vô duyên vô cớ tránh mặt hắn rồi chiến tranh lạnh thì không được!
Thứ bảy hôm đó cả hai đều không có tiết học. Tưởng Đông Hà đã chuẩn bị bữa sáng từ sớm rồi ngồi ở phòng khách, sẵn sàng đợi Nghê Tuyết để hỏi tội cho ra lẽ.
Vừa bước ra từ phòng ngủ, Nghê Tuyết đã thấy cảnh tượng quen thuộc trước mặt, trên bàn còn có hai chiếc cốc giấy. Cậu lập tức nhớ đến lần trước khi say bí tỉ, Tưởng Đông Hà đã dùng một đoạn ghi âm để chứng minh “tội trạng” của cậu, còn giở trò lừa cậu uống hai cốc nước đậu lên men.
Nghê Tuyết nghĩ thầm: Hừ, bây giờ khác xưa rồi nhé, Tưởng Đông Hà mà muốn giở trò với mình nữa thì đừng có mơ!
Dù nghĩ thì mạnh mồm vậy, nhưng ngoài miệng cậu vẫn rụt rè nói: “Tưởng Đông Hà, cái gì cũng được, đừng bắt tôi uống đậu xanh lên men nữa mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT