Bang Nghiêu vừa nghe máy cho Nghê Tuyết mà vô tình bật loa ngoài, nên đứng bên cạnh cậu ta cũng nghe rõ mồn một cuộc nói chuyện giữa Nghê Tuyết và Tưởng Đông Hà.
Bang Nghiêu vốn đã giỏi quan sát, chỉ cần dùng ngón chân nghĩ thôi cũng đoán ra Tưởng Đông Hà là anh chàng từng đứng chờ Nghê Tuyết ngoài lớp, và rõ là Tưởng Đông Hà đang rất lo cho cậu. Dù không biết hai người có khúc mắc gì, nhưng nghe qua lại tưởng đang tán tỉnh thả thính nhau không ấy, khiến một người ngoài cuộc như Bang Nghiêu cũng thấy nổi da gà. Chắc chắn là cứ để Tưởng Đông Hà tới đón Nghê Tuyết là phương án hợp lý nhất rồi.
Thế nên Bang Nghiêu lên giọng: “Ở bar xx.”
Quán bar thì vẫn quá ồn, Tưởng Đông Hà nghe không rõ, chỉ phân biệt được là có người khác trả lời nên đáp: “Làm phiền cậu gửi địa chỉ qua WeChat của Nghê Tuyết cho tôi.”
Bang Nghiêu nói OK, Tưởng Đông Hà liền cúp máy.
Lúc này, Nghê Tuyết chỉ cảm thấy cơn choáng ngày càng nặng, nhưng chẳng liên quan gì đến rượu hay tiếng nhạc xập xình chói tai xung quanh cả. Cậu cũng không biết trông mình giờ ra sao, mà có lẽ cũng chẳng muốn thừa nhận rằng bản thân lại đang bồn chồn vì Tưởng Đông Hà lần nữa.
Lúc Nghê Tuyết còn đang ngáp ngắn ngáp dài, Bang Nghiêu nhẹ nhàng lấy lại điện thoại từ tay cậu, mở khung chat với ‘Tên hung dữ’ rồi gửi vị trí hiện tại qua cho hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT