Bang Nghiêu quả thật không để Nghê Tuyết phải chờ lâu. Cậu ta nhanh chóng trả lời tin nhắn của Nghê Tuyết như thể đã dự liệu trước. Bang Nghiêu hỏi cậu đang ở đâu, Nghê Tuyết trả lời ngắn gọn: [Mười phút nữa, gặp ở cổng phía Tây trường.]
Vì đang ở trường nên đến cổng Tây rất tiện với Nghê Tuyết. Đoạn đường chỉ tầm năm phút nên cậu đợi Bang Nghiêu một lát là được. Vài phút sau, cậu thấy Bang Nghiêu lái một chiếc xe điện chung từ hướng bên ngoài trường, không phải từ khu ký túc nào của Đại học Thủ Đô cả.
Khi Bang Nghiêu đỗ xe xong, Nghê Tuyết liền hỏi: “Bạn không ở ký túc xá à?”
“Ừm, ở đấy không tiện mấy.” Bang Nghiêu đáp lại.
Nghê Tuyết hiểu ẩn ý của Bang Nghiêu——Tưởng Đông Hà hồi trước cũng không ở ký túc chỉ để rút ngắn quãng đường đi làm thêm, còn Bang Nghiêu thì vì tính hướng của bản thân nên cảm thấy ở ký túc không thoải mái, cũng nhờ vậy tránh được những rắc rối không đáng có.
“Cậu yên tâm, mình nói lúc nào cũng sẵn sàng thì là lúc nào cũng sẵn sàng,” Bang Nghiêu nhìn Nghê Tuyết, cười bảo. “Cậu muốn xả stress kiểu gì?”
Khi mùa đông đến, trời ở thành phố phía Bắc tối khá nhanh. Lúc này Nghê Tuyết cũng chẳng nghĩ ra cách nào cụ thể, đành nói: “Ăn trước đi đã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT