Hai người giữ nguyên tư thế đó trong im lặng hồi lâu. Tưởng Đông Hà dần cảm thấy áo ở chỗ Nghê Tuyết tựa vào trở nên ẩm ướt. Hắn khựng lại, rồi khẽ hỏi: “Vẫn còn khóc à?”
Nghê Tuyết đáp ngay: “Tôi đâu có khóc suốt đâu!”
Được rồi. Tưởng Đông Hà thay đổi cách hỏi: “Lại khóc nữa à?”
Nghê Tuyết: “…”
Cũng đúng thật.
“Tôi cũng chẳng hiểu sao nữa, tự dưng sống mũi cay cay, không kiểm soát được…”
Tưởng Đông Hà nghe tiếng khóc thút thít bên tai, không biết phải dỗ thế nào, đành vỗ nhẹ lên lưng Nghê Tuyết và trêu: “Nghê Tuyết, cậu khóc trông xấu xí quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play