Tưởng Đông Hà nhét Nghê Tuyết vào ghế sau taxi thắt dây an toàn cho cậu, sau đó tự mình ngồi vào ghế phụ. Hắn quay đầu nói với tài xế: “Cứ theo bản đồ mà chạy là được ạ.”
Tưởng Đông Hà vốn nghĩ rằng tối nay đến đây là xong, cả hai về nhà ngủ một giấc, sáng mai lại là một ngày mới. Nhưng không ngờ rằng nhiệm vụ chăm sóc tên say xỉn mới chỉ vừa bắt đầu.
Ngay khi tài xế nhấn ga, cảm giác xe lao vút đi khiến Nghê Tuyết suýt nôn ra, hắn vội bảo bác tài chạy chậm lại rồi mò mẫm tìm nút hạ kính bên cạnh hạ xuống một khoảng cho gió vào.
Nghê Tuyết điều chỉnh dây an toàn nhưng vẫn cảm thấy không thoải mái, không chịu nổi mà r.ên r.ỉ: “Tưởng Đông Hà, khó chịu quá…”
Cậu nói khẽ giọng nhẹ như gió, nghe còn có chút tủi thân.
Có phải… đang nhõng nhẽo không?
Cái con hàng này sao không thể nói chuyện đàng hoàng hơn nhỉ? Tưởng Đông Hà hơi nhíu mày, quay lại nhìn Nghê Tuyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT