Lúc tỉnh dậy vào sáng hôm sau, Nghê Tuyết mới hiểu rõ Tưởng Đông Hà ranh ma đến mức nào.
Nhưng điều *****ên cậu nhận ra là mình lại thức dậy trên giường của Tưởng Đông Hà, còn hắn thì đang ngủ trên ghế sofa.
Trước đây cậu đã từng phản đối chuyện này, vì nếu đã phải chia tiền thuê nhà thì không thể cứ bắt cậu ngủ sofa mãi, phải thay phiên nhau chứ! Tưởng Đông Hà lúc ấy chỉ hừ lạnh nói rằng cậu tưởng đây là trực nhật à——mà cũng đâu thấy cậu động tay vào việc gì khi trực nhật đâu.
Dù hắn không đồng ý ngay lập tức, thậm chí còn châm chọc cậu một trận, nhưng mấy lần Nghê Tuyết giành chỗ ngủ trước thì Tưởng Đông Hà cũng đành phải nhắm mắt làm ngơ mà ngủ trên sofa.
Lần này vì cậu say bí tỉ nên vừa chạm gối đã ngủ ngay, coi như là có lý do chính đáng.——Hơn nữa, dù sao cũng thật ác khi bắt một người say ngủ trên cái sofa chật hẹp cả đêm.
Sau cơn say, Nghê Tuyết cảm thấy cơ thể hơi khó chịu, cảm giác rõ rệt nhất là cái đầu đau âm ỉ như bị một chiếc búa nhỏ đập nhẹ vào liên tục. Không đến mức cản trở việc di chuyển nhưng cũng chẳng thể phớt lờ nổi.
Lúc từ trên giường ngồi dậy, cậu thấy Tưởng Đông Hà đã mặc đồ chỉnh tề, trên bàn nhỏ còn có bữa sáng hắn mua cho cả hai. Việc này vốn không lạ, vì Tưởng Đông Hà luôn dậy sớm hơn cậu nên hay mang đồ ăn về, nhưng hôm nay hắn lại mỉm cười hỏi han cậu: “Dậy rồi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play