Xe ngựa chở Phùng thị và Lý Tiểu Thung rời khỏi kinh thành. Phùng thị vẫn ôm khư khư bọc tiền căng phồng, trong lòng mải mơ mộng về tương lai rực rỡ. Nụ cười trên môi bà ta rạng rỡ mãi chẳng thể khép lại nổi.
Lý Tiểu Thung lại thoáng thấy tiếc nuối. Hắn bĩu môi, lẩm bẩm: “Một tiểu nương tử xinh đẹp như thế, vậy mà bỏ lỡ mất rồi.”
Phùng thị nghe xong liền lập tức quát: “Đồ không ra gì! Có số tiền này rồi, con muốn bao nhiêu nữ nhân mà chẳng được. Một người chưa đủ thì hai, đừng mơ mộng những thứ không thuộc về mình nữa!”
Lý Tiểu Thung ấp úng không dám cãi lại. Phùng thị lại nghiêm khắc dặn thêm: “Tiểu Thung, sau này e rằng Tiểu Trụ sẽ tìm đến chúng ta. Vậy nên, chúng ta không trở về thôn nữa. Con nhớ kỹ, dù ai hỏi cũng tuyệt đối không được nói chúng ta là thân thích của Lý Tiểu Trụ. Một lời cũng không được hé, hiểu chưa?”
Lý Tiểu Thung uể oải đáp: “Vâng.” Chưa dứt lời, hắn lại bị Phùng thị véo mạnh một cái, đau đớn đến kêu lên: “Nghe rồi, nghe rồi mà! Mẹ mau buông tay ra!”
Tiếng hét của Lý Tiểu Thung khiến xe ngựa dừng hẳn lại. Phùng thị tưởng xa phu hiểu lầm họ có việc liền vội vàng gọi ra: “Chúng ta không sao đâu, phu xe mau lái tiếp đi!”
Lúc này, họ chỉ mới cách kinh thành một đoạn ngắn. Phùng thị vẫn thấp thỏm nên không dám dừng lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT