Trần Tuệ xuyên qua, nhưng lúc này nàng vẫn chưa hề hay biết rốt cuộc mình đã lạc đến chốn nào. Nơi nàng đang đứng là một tiểu viện hay nói đúng hơn là một tiểu cung điện nhỉ? Dù sao thì nơi này cũng không rộng rãi gì, lại hoang vắng đến kì lạ, khi nàng nhìn thấy cái sân ấy, suýt chút nữa còn nghĩ mình vô tình lạc vào thế giới sau tận thế.
Sở dĩ chỉ là “suýt nữa” bởi vì nàng đã kịp thời phát hiện mình đang mặc một bộ váy áo cổ trang thướt tha, mà bên cạnh còn có một tiểu cô nương chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi, cũng mặc y phục tương tự và đứng cùng nàng.
“Tiện tì, còn không mau qua hầu hạ bổn cung?” Cô nương kia nhìn Trần Tuệ với sắc mặt lạnh băng, nàng ấy trừng mắt quát.
Trần Tuệ lập tức giật mình, không hiểu tình huống gì đang xảy ra. Bổn cung ư? Hoàng hậu, phi tử, hay là thái hậu? Mình là cung nữ sao? Nhưng không đúng lắm, sao nơi này chỉ có hai người bọn họ thôi nhỉ? Nàng dù nghi hoặc đầy đầu, nhưng thân ở chốn lạ, cũng không biết làm sao, nên đành cung kính bước tới rồi nhẹ nhàng đấm vai cho đối phương.
“Tay nghề cũng khá đấy,” cô nương kia khen ngợi.
“Quá khen ạ,” Trần Tuệ đáp lại bằng một câu nhũn nhặn.
Một lát sau, cô nương bỗng thở dài nói: “Đào Hoa, phu quân của ta đi đã bao lâu rồi nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT