Ngay khoảnh khắc nghe câu hỏi của Trần Tuệ, Lý Hữu Đắc tức thì bày ra vẻ mặt ta biết ngay mà, hắn lạnh lùng nói: “Đừng có trách ta không nhắc trước, cút xuống xe!”
Trần Tuệ nhìn chằm chằm vào mắt Lý Hữu Đắc một lúc, thấy hắn không có vẻ gì là sẽ rút lại mệnh lệnh, nàng bèn bước đến cạnh cửa xe gõ nhẹ: “A Đại, công công bảo dừng xe.”
Xe ngựa vốn chạy không nhanh, A Đại nghe tiếng gọi từ bên trong liền lập tức dừng xe lại. Khi Trần Tuệ mở cửa xe, nàng còn quay đầu nhìn Lý Hữu Đắc một cái.
Lý Hữu Đắc tưởng nàng sẽ làm nũng xin tha kiểu như “Công công, Tuệ Nương không hỏi nữa, ngài đừng đuổi Tuệ Nương xuống xe” hay đại loại thế. Hắn lại không phải người tuyệt tình, chỉ cần nàng mở lời, hắn liền miễn cưỡng giữ nàng lại cho xong chuyện.
Nhưng hắn lại thất vọng rồi. Trần Tuệ chẳng những không xin tha, mà còn ném cho hắn một vấn đề khó nhằn hơn cả.
Chỉ thấy nàng bình tĩnh nhìn hắn nói: “Công công, câu hỏi này rất quan trọng với Tuệ Nương. Nếu công công nguyện ý trả lời thì cứ gọi Tuệ Nương lên xe lại nhé.”
Nói xong, nàng nhảy thẳng xuống xe ngựa, bước đi bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT