Ban đầu, ý định của Trần Tuệ rất đơn thuần, nàng chỉ muốn ngăn Lý Hữu Đắc gọi người vào thôi. Nhưng ai ngờ vừa chạm phải làn môi kia, nàng lập tức cảm nhận được sự khác biệt so với tính cách khắc nghiệt của hắn. Đôi môi hắn mềm mại như bông, cảm giác kỳ lạ ấy khiến Trần Tuệ bất giác nhớ đến món thạch trái cây ở thời hiện đại, trơn nhẵn đàn hồi lại đầy sức sống. Nàng thậm chí không kìm được mà hơi mê mẩn, đầu lưỡi khẽ đưa ra liếm một chút.
Lý Hữu Đắc vừa tỉnh ngủ nên đầu óc vẫn còn mơ hồ, lúc đầu hắn còn tưởng người trước mặt là một thiếu niên muốn ám sát mình. Nhưng giờ này, khi môi hai người chạm nhau, khoảng cách gần đến mức mắt hắn sinh ra mấy bóng chồng lên nhau. Dần dần hắn nhìn rõ ràng hơn, thiếu niên trước mặt không phải thiếu niên, mà là một thiếu nữ. Còn chính là Trần Tuệ nương đã lén lút trốn theo!
Đôi mắt hắn khẽ mở to hơn. Khoảnh khắc đầu lưỡi ẩm nóng của nàng chạm vào đôi môi khô khốc của hắn, hắn run lên như thể những câu hỏi “Sao nàng lại ở đây?”, “Nàng đang làm gì?”, “Tại sao nàng làm vậy?” đã bị ném ra sau đầu. Cảm giác trên môi khiến cả người hắn như muốn nổ tung.
“Công công…” Bên ngoài, A Đại đang đánh xe dường như nghe thấy động tĩnh, hắn hoảng hốt nhỏ giọng hỏi qua cửa xe.
Trần Tuệ giật mình thu hồi chiếc lưỡi suýt nữa tự tìm đường chết của mình, nàng trừng mắt nhìn Lý Hữu Đắc không dám động đậy.
Lý Hữu Đắc cũng nhìn chằm chằm vào nàng, hồi lâu vẫn không lên tiếng.
Ngoài cửa xe, A Đại lại hỏi lần nữa: “Công công?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT