“Công công, Tuệ Nương thực sự nói nghiêm túc đấy.” Trần Tuệ thở dài, giọng nàng nhẹ nhàng nhưng kiên định. “Công công sắp đi đến một nơi xa xôi như vậy, lại còn không có ai thân thiết ở bên cạnh chăm sóc. Tuệ Nương làm sao yên tâm được chứ? Công công đừng lo, Tuệ Nương tuyệt đối sẽ không gây thêm phiền hà cho ngài đâu.”
Thấy Trần Tuệ nói năng thoải mái như thể chỉ đi dạo chơi ngoại thành cùng hắn chứ không phải chuyện gì to tát, Lý Hữu Đắc tức đến mức không kiềm chế được.
“Trần Tuệ nương, ngày thường ta để mặc ngươi muốn làm gì thì làm, nhưng đây là đi đánh giặc, là chuyện sống chết đấy, ngươi chỉ là một nữ nhân chạy theo xem náo nhiệt làm gì hả?” Lý Hữu Đắc quát.
Trần Tuệ không sợ đáp: “Nào phải xem náo nhiệt đâu. Tuệ Nương chỉ là… không muốn cách xa công công thôi. Một chuyến này đi kéo dài vài tháng trời, bao nhiêu ngày bao nhiêu đêm không được gặp công công như thế, Tuệ Nương sẽ nhớ ngài lắm.”
Không muốn cách xa… Thật là… Thật là nói nhăng nói cuội!
Cơn giận ngút trời của Lý Hữu Đắc không hiểu sao lại xẹp xuống không còn bọt khí, giọng điệu cũng vô thức dịu đi đôi chút: “Hừ, ngươi chắc chắn chỉ mong ta đi nhanh cho rồi, để một mình ở lại kinh thành thoải mái tự do chứ gì!”
“Công công, Tuệ Nương thật sự không nỡ để ngài đi mà.” Trần Tuệ tiếp tục giải thích. “Nếu công công cũng sợ Tuệ Nương ở lại kinh thành gây rắc rối lung tung, vậy cứ dẫn Tuệ Nương theo là được mà, chẳng phải ngài sẽ yên tâm hơn sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT