Thanh Thục trước đây đã từng giao tiếp với Trần Tuệ, từ lúc đó nàng ta đã cảm thấy vị Trần cô nương này rất kỳ quái, hành xử không theo lẽ thường. Lần này nàng ta một lần nữa xác nhận, Trần Tuệ đúng như nàng ta nghĩ, nhịp độ hành sự khó ai theo kịp.
Thanh Thục giả vờ không nghe lời Trần Tuệ phủi sạch quan hệ với con mèo, chỉ thành khẩn nói: “Trần cô nương, Tưởng cô nương chỉ muốn gặp ngài một lần, không có ác ý gì, mong ngài nể mặt.”
Trần Tuệ nghĩ ngợi một thoáng rồi đồng ý. Thật ra nàng khá tò mò về quan hệ giữa Lý Hữu Đắc và Tưởng cô nương, chỉ là không biết có thể moi được gì từ nàng ta không. Trước đây Tiểu Điều từng kể, có hạ nhân nhắc đến chuyện Giáo Phường Tư thì bị đánh chết tươi. Nếu nàng hỏi lung tung trước mặt Tưởng cô nương, một khi bị Lý Hữu Đắc biết, chắc nàng cũng bị đánh chết khiếp, sống được nửa ngày thì bị đánh thêm vài lần nữa…
Trần Tuệ theo Thanh Thục vào viện, vừa đi vừa trò chuyện. Thanh Thục nói: “Con mèo đó tự chạy đến, không biết sao nó tìm được chỗ này, còn vào thẳng phòng Tưởng cô nương. May mà nó ngoan ngoãn nên Tưởng cô nương không bị giật mình.”
Trần Tuệ đáp: “Con mèo này chắc thành tinh rồi, chuyên chọn cô nương đẹp mà lao tới.”
Thanh Thục ngẩn ra. Sao nàng ta nghe như thể Trần cô nương đang khen Tưởng cô nương nhà mình? Nhưng không đúng lắm… Chỉ là dù nghĩ thế nào, nàng ta cũng không thấy ý khác.
Trong lúc Thanh Thục nghi hoặc, thì cả nhóm đã đến ngoài nhà chính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT