Nàng hoa mắt, bỗng nhận ra tất cả chỉ là một giấc mộng. Vì thế nàng thở phào, yên tâm lại… nào có chuyện tốt như vậy chứ!
Trần Tuệ cố thuyết phục mình đây chỉ là mơ, cố dùng niềm tin làm ảnh hưởng hiện thực, nhưng nàng đâu phải Ngôn Linh Sư, chỉ là cái miệng quạ đen mà thôi, tốt không linh, xấu thì linh. Dù có nhắm mắt mở mắt thế nào, nàng vẫn rõ ràng cảm nhận cơ thể mình cứng đờ, lại phải giả bộ mềm mại nằm trong lòng Lý Hữu Đắc.
Thảm hơn nữa là, ngực nàng còn trong tay hắn.
Lúc này nếu có ai hỏi: “Trần Tuệ, Lý công công đỡ không cho ngươi ngã, ngươi cảm động lắm đúng không?” Nàng sẽ đáp ngay: “Không dám động, không dám động!”
Nhưng cứ giằng co thế này không phải là cách. Vị công công này cứ như nghiện cảm giác kia, cứ đứng đó chậm rãi xoa bóp, trông rất khoái trá… Lúc này Trần Tuệ càng không thể “tỉnh lại”. Chẳng lẽ nàng có thể nhìn hắn nói: “Ngượng quá, phiền ngài lấy móng vuốt khỏi ngực ta, xin cảm ơn” sao?!
Đang rối như tơ vò, chuyện khiến nàng hoảng hốt hơn xảy ra.
Nàng nghe Lý Hữu Đắc lười biếng hỏi: “Tuệ Nương, có thoải mái không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT