Hoàng đế khụ một tiếng, sau đó ngẩng mắt nhìn Trần Tuệ, khóe miệng khẽ cong lên nụ cười đặc trưng của bậc đế vương, giọng mang khí độ cung đình nói: “Được rồi, đùa giỡn đến đây thôi.”
Trần Tuệ: "..."
Thấy hoàng đế đổi sắc mặt nhanh như trở bàn tay, Trần Tuệ hơi ngẩn ra, được lắm, vị hoàng đế này còn lợi hại hơn cả nàng! Nàng bất chợt nảy ra một ý nghĩ táo bạo, nếu Thích Thịnh Văn quen biết hoàng đế, hai người này biết đâu lại trở thành bạn chí cốt.
Hoàng đế nghiêm mặt, uy nghiêm nói: “Nếu không phải nể ngươi tạo phúc cho bá tánh, thì chỉ với những lời vừa rồi của ngươi, trẫm đã có thể trị tội ngươi rồi!”
Trần Tuệ: “ Đa tạ Hoàng thượng tha mạng?”
Hoàng đế giả vờ không nghe ra giọng điệu cố ý của Trần Tuệ, lại khụ một tiếng, hào phóng bảo: “Thôi, nếu ngươi không cần ban thưởng, thì về đi. Nói với Lý Hữu Đắc, trẫm cho hắn ba ngày nghỉ.”
Đương nhiên, Trần Tuệ cho rằng mình chưa nói những lời đại nghịch bất đạo, nàng cung kính đáp: “Tạ Hoàng thượng! Dân nữ xin cáo lui!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play