Việc tìm một trăm cặp mẫu tử không phải chuyện khó. Thời đại này có năng xuất sản xuất hạn chế nên dân số không thể so với hiện đại, nhưng đây là thủ đô Đại Lương, cũng là nơi phồn hoa nhất cả nước, dân cư dĩ nhiên đông đúc, thành ra tìm một trăm cặp mẫu tử không quá khó khăn.
Vấn đề là việc này cần điều động nhân lực và người trong cung cũng được cử đi tìm, thế nên quá trình chắc chắn không nhẹ nhàng. Trần Tuệ thầm xin lỗi những cặp mẫu tử đó. Nàng tự thuyết phục, ít nhất làm thế này không chỉ cứu mình và Lý Hữu Đắc, mà còn tạo phúc cho dân chúng. Dẫu câu chuyện nàng kể là giả, nhưng những bi kịch tương tự chắc chắn đã từng xảy ra. Nếu hoàng đế nghiệm chứng xong, sau đó công bố tích cốt hợp huyết pháp không đáng tin thì đó cũng là lợi ích cho thời đại này.
Về nàng và Lý Hữu Đắc, Lý Hữu Đắc lo sợ vì biết hoàng đế không phải là con trai của tiên hoàng thông qua nhỏ máu nhận thân, hắn chỉ sợ một ngày nào đó vô tình bị hoàng đế phát hiện rồi ra lệnh chém đầu.
Mặt khác, chính hoàng đế cũng mang một bầu tâm sự. Hiện tại nàng chứng minh hợp huyết pháp không đáng tin, chắc chắn hoàng đế sẽ hiểu rõ đầu đuôi vấn đề. Trần Tuệ không cần phải nói toạc ra, mà chuyện năm đó chỉ cần nàng, Lý Hữu Đắc và hoàng đế biết là đủ.
Hợp huyết pháp một khi bị bác bỏ thì ngay lập tức, bí mật năm đó mà Lý Hữu Đắc và nàng biết chỉ là chuyện vặt vãnh, càng không thể uy hiếp đến ngai vàng. Hơn nữa, Trần Tuệ cố ý không nhắc chi tiết là để vừa giúp hoàng đế gỡ nút thắt trong lòng vừa không để ai biết nguyên do hắn muốn nghiệm chứng. Chính ra, hoàng đế có lẽ còn phải khen thưởng nàng.
“Ngồi đi,” hoàng đế thấy Trần Tuệ đứng mãi thì ra hiệu cho nàng ngồi xuống.
Trần Tuệ cảm tạ rồi ngồi ở gần đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT