Vương Hữu Tài lặng lẽ đứng một bên, thỉnh thoảng lại đưa mắt lén liếc hoàng đế, hắn kìm nén nôn nóng trong lòng rồi nhớ lại chuyện mới đây.
Hắn không cam lòng kế hoạch mình bày ra lại tan thành mây khói. Chuyện Trần Tuệ Nương chạy vạy vì Lý Hữu Đắc, kỳ thực hắn cũng biết đôi chút, nhưng không để tâm lắm. Khi hoàng đế chưa hoàn toàn trở mặt với chúng thần tiền triều thì khả năng trực tiếp thả Lý Hữu Đắc đã thấp đến mức không còn hi vọng, huống chi là việc làm của một nữ tử vô quyền vô thế như Trần Tuệ Nương. Nhưng chính nữ tử hắn không thèm đoái hoài ấy lại cứu được Lý Hữu Đắc ra!
Thế nên, làm sao hắn nuốt trôi cục tức này?
Do đó, hắn cố tình quanh co trước mặt hoàng đế, nói rằng có kẻ ngoài kia nhận hối lộ chạy vạy cho Lý Hữu Đắc, mục đích đương nhiên là tống hắn lại vào nhà lao. Ai ngờ đúng lúc ấy, Tào Thuần quay về nghe được lời này, không hiểu Tào Thuần nghĩ gì, lại bảo “Nghe nói đó là một nữ tử”. Hắn trước đó đã cố ý nói mơ hồ, chỉ mong không đẻ cành sinh lá, nào ngờ Tào Thuần lại phá hỏng nỗ lực của hắn, khiến hoàng đế nổi hứng thú, vừa nghe nàng là người trong hậu viện của Lý Hữu Đắc, liền muốn triệu kiến ngay lập tức.
Vương Hữu Tài trơ mắt nhìn mọi thứ vượt khỏi dự liệu, may mà hắn vẫn còn con át chủ bài. Trước đây thấy kế hoạch đã suôn sẻ nên hắn chưa dùng đến chuyện cũ năm xưa, nhưng nay Lý Hữu Đắc may mắn thoát kiếp, sự chú ý của hoàng đế lại rời khỏi hắn, cũng chưa biết chừng gặp Trần Tuệ Nương còn sinh ra chuyện xấu gì đó, vậy nên hắn không quan tâm nhiều nữa.
Hắn khéo léo nhắc rằng người như họ khó có kẻ thân tín chăm sóc, sau đó dẫn chuyện đến sư phụ hắn năm xưa, rồi cảm thán như vô tình nhắc rằng sư phụ hắn khi trước từng thu hắn và ba đồ đệ nữa, nhưng quan hệ của bọn họ không tốt, ba người kia làm gì cũng chung một bọn. Hắn nói trong đó có Lưu Hữu Nghĩa, không biết phạm lỗi gì mà mất tích, Lý công công cũng không rõ có kịp gặp hắn lần cuối không.
Vương Hữu Tài đoán được chuyện mười hai năm trước rất nghiêm trọng, hiện tại hắn đối đầu gay gắt với Lý Hữu Đắc, đến hoàng đế cũng biết họ không ưa gì nhau, hay đúng hơn là hoàng đế cố tình dung túng cho sự đối đầu này. Nếu thuộc hạ đều thân thiết như mặc chung quần thì ngai vàng của hoàng đế làm sao giữ nổi? Hệ thống hoạn quan là do hoàng đế dựng lên để kiềm chế quan văn, mà nội trong hai hệ thống cũng không bền chắc như thép, đó là thuật đế vương. Vương Hữu Tài hiểu rõ, cũng vui lòng kiếm lợi từ đó. Hắn biết nhắc đến quan hệ thời nhỏ với Lưu Hữu Nghĩa có phần nguy hiểm, nhưng bao năm đối đầu với Lý Hữu Đắc không phải để hoàng đế xem, hắn đoán hoàng đế sẽ chú ý hơn đến việc Lưu Hữu Nghĩa trước khi chết có gặp Lý Hữu Đắc không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT