Trong lúc Trần Tuệ không ngừng sai người ra ngoài tìm hiểu tin tức thì trời cũng dần tối. Cuối cùng, Tiểu Lục trở về báo rằng Tào công công hôm nay không về ngoại trạch.
Nghe vậy, Trần Tuệ không khỏi lo lắng sốt ruột. Lý Hữu Đắc mỗi khi bận rộn thường vài ngày mới hồi phủ một lần. Nếu Tào công công cũng vài ngày mới rời cung một chuyến thì nàng làm sao kịp tìm hiểu tin tức của Lý Hữu Đắc?
Tạm thời không thể làm gì hơn, Trần Tuệ đành bảo Tiểu Ngũ và Tiểu Lục ra tửu lâu mua ít đồ ăn mang về. Bốn người ngồi quanh một bàn, lặng lẽ ăn qua loa bữa cơm này.
Đêm đó, Trần Tuệ ép mình đi ngủ sớm để ngày mai có sức tiếp tục chạy vạy cho Lý Hữu Đắc. Nhưng nghĩ đến cảnh hắn có thể đang chịu khổ trong ngục, nàng không thể yên tâm chợp mắt nổi. Có lẽ Lý Hữu Đắc lúc nhỏ đã từng trải qua nhiều cay đắng, nhưng đó là chuyện của bao nhiêu năm trước kia. Giờ này quen sống trong nhung lụa, liệu hắn có thể chịu nổi cực khổ không? Bọn cai ngục có thừa dịp bỏ đá xuống giếng không? Có cười nhạo hay sỉ nhục hắn không? Có cho hắn ăn không, hay chỉ cho hắn đồ ôi thiu?
Cứ như thế, Trần Tuệ lo lắng suốt cả đêm, đến nửa đêm mới miễn cưỡng chìm vào giấc ngủ. Khi trời vừa hửng sáng, nàng tỉnh dậy, nằm trên giường miên man suy nghĩ.
Khi nghe có động tĩnh bên ngoài, Trần Tuệ cũng rời giường.
Trời đã sáng rõ. Hôm nay, Tiểu Điều nấu cháo, ăn kèm với màn thầu mua hôm qua và đồ ăn còn thừa. Bữa sáng đơn giản sau đó được giải quyết nhanh chóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play