Trần Tuệ dùng mu bàn tay lau đi những giọt nước mắt trào ra, nàng nhìn về phía ba người cũng đang khóc đến rối tinh rối mù đối diện.
Nàng hít mũi, cố gắng trấn tĩnh nói: “Đừng khóc nữa. Chúng ta phải nghĩ cách cứu công công.”
Cả ba người nghe mà đều sững sờ. Tiểu Lục mừng rỡ hỏi: “Trần cô nương, ngài có cách sao?”
Trần Tuệ lắc đầu: “Ta không có. Ta thậm chí còn không biết hắn gặp chuyện gì thì làm sao có cách được?”
Thấy ánh mắt Tiểu Lục từ mừng rỡ chuyển sang thất vọng, Trần Tuệ tiếp tục nói: “Vì vậy, việc cấp bách là phải tìm hiểu rõ ràng rốt cuộc hắn bị làm sao, rồi mới đối phó được và đúng bệnh kê thuốc!”
Trần Tuệ đưa mắt nhìn về phía hoàng cung xa xa, trái tim nàng đã bị sự sắp xếp chu đáo và chứa đựng tình cảm sâu sắc của Lý Hữu Đắc đánh trúng. Nhưng cũng vì thế mà trong lòng nàng dâng lên một cơn giận không thể kìm nén được.
Lý Hữu Đắc, sao hắn cứ chắc chắn như vậy, hắn cho rằng nếu bản thân xảy ra chuyện, nàng nhất định sẽ chạy trốn sao? Hắn cứ tin rằng nàng sẽ không nghĩ cách cứu hắn sao? Ai thèm lo cho cái ngày giỗ của hắn chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play