Dù không có nam nữ chủ nhân tham gia tiệc mừng, Lan Viện vẫn náo nhiệt như thường. Nhờ có Hoàng Nhân Hậu đứng ra khuấy động không khí mà yến hội diễn ra trôi chảy không chút trở ngại. Còn các tân khách nghĩ gì trong lòng thì không ai biết, cũng không ai thực sự để tâm.
Cách đó không xa là Cúc Viện tương đối yên tĩnh, còn xa hơn chút nữa là Mai Viện cô tịch quạnh quẽ. Nhưng ở cả hai nơi, hạ nhân ai nấy ra vào đều cực kì cẩn thận, chỉ sợ làm ra chút động tĩnh sẽ khiến chủ tử nổi giận.
Tiếng người ở Lan Viện tan dần, đến sáng sớm ngày thứ hai, hai kẻ say rượu cuối cùng cũng tỉnh lại. Một người vội vàng trở vào cung, còn một người thì nằm ăn vạ trên giường, không chịu dậy.
“Trần cô nương, hôm qua công công đã đến đây ạ.” Tiểu Điều từ sáng sớm đã ra vào nhiều lần, nhưng vẫn không dám đánh thức Trần Tuệ. Lúc này thấy nàng mở mắt, nàng ấy mới vội bảo.
Trần Tuệ ngồi dậy xoa đầu, trên mặt hiện rõ vẻ không khỏe. Cảm giác say rượu thật sự quá khó chịu, ký ức thanh tỉnh cuối cùng của nàng là uống rượu với Trịnh Dung Dung và Thư Ninh quận chúa, sau đó xảy ra gì thì nàng hoàn toàn không nhớ. Nghe Tiểu Điều nói, nàng phản ứng chậm chạp, mê mang hỏi: “Công công? Hắn đến làm gì? Nói gì à?”
“Cái này nô tỳ không rõ lắm. Hôm qua vừa chạng vạng, công công đến liền không cho bọn nô tỳ theo vào, chỉ có một mình ngài ấy ở với cô nương một lát rồi đi.” Tiểu Điều thật thà đáp.
Nếu là nam nhân khác ở chung một phòng lúc nàng hôn mê lâu như thế, nói không chừng Trần Tuệ đã lật chăn kiểm tra xem mình có bị làm sao không. Nhưng nếu là Lý Hữu Đắc, nàng không buồn nhúc nhích lấy một cái. Chắc chắn là hắn cho rằng nàng giả vờ ngủ, sau đó gọi thử không tỉnh mới tức giận bỏ đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play