Tiểu Điều tưởng Trần Tuệ không nghe rõ nên vội vàng lặp lại: “Nô tỳ muốn nói, công công sai người đưa tới…”
“Thôi được, ta biết ngươi đang nói đến mấy đứa trẻ con ấy mà.” Trần Tuệ giơ tay ngắt lời Tiểu Điều, rồi bất chợt nằm vật trở lại giường, trong lòng mệt mỏi khôn tả, có khi nào trong lúc nàng ngủ đã xảy ra chuyện gì to tát? Bằng không sao vừa tỉnh dậy, mọi chuyện đã đổi thay long trời lở đất thế này?
“Cô nương…” Tiểu Điều không hiểu ý nàng, định bụng nói không phải đám trẻ con nghịch ngợm gì đâu, nhưng thấy Trần Tuệ chẳng muốn nghe nên chỉ có thể hỏi lại, “Mấy đứa nhóc ấy…”
“Ta hỏi ngươi, công công có ghé qua đây không?” Trần Tuệ cắt ngang.
Tiểu Điều đáp: “Có ạ, công công đã đến, còn vào xem cô nương một lúc nữa.”
“Rồi hắn cứ thế đi luôn? Không nói gì sao?”
Tiểu Điều ngẫm một lát đáp: “Lúc công công rời đi trông có vẻ giận lắm. À, đúng rồi, A Đại vào phòng trước, rồi công công liền tức tối chạy ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT