“Trần cô nương, ngài xem, cái này là…”
A Nhị chỉ vào một dãy rương bày dài trong sân, tỏ vẻ lấy lòng nhìn Trần Tuệ cười nói.
Thế nhưng Trần Tuệ vẫn vô cảm, cả nửa ngày cũng không hé răng nói lời nào.
A Nhị thoáng thấp thỏm, lại không dám lên tiếng quấy rầy nàng.
Sau cùng, Trần Tuệ mở miệng nhưng chỉ hỏi chuyện hoàn toàn không liên quan: “Công công đâu rồi?”
Nghe nàng hỏi, A Nhị thầm thở dài, trên mặt vội làm ra vẻ vô tri đáp: “Tiểu nhân cũng không biết ạ.”
“Những thứ này ta không cần, các ngươi mang về hết đi.” Trần Tuệ dứt lời liền xoay người về nhà ở của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play