Đã beta xong (*^^*)

Hệ thống có đầy đủ các loại chức năng vô cùng hoàn thiện, phần hướng dẫn cũng được viết rất tỉ mỉ và kỹ lưỡng.

Thông thường, các trận đấu sẽ được tính là “khiêu chiến”. Nếu chiến thắng một trận sẽ nhận được điểm kinh nghiệm, tiền vàng cùng một số đạo cụ làm phần thưởng. Còn việc huấn luyện hằng ngày thì sẽ giúp cải thiện năm chỉ số cơ bản gồm tinh thần lực, thể lực, tốc độ, kỹ thuật và lực đánh. Hệ thống cung cấp đầy đủ chức năng huấn luyện. Sau khi mở khu huấn luyện, chỉ cần hoàn thành mốc thời gian huấn luyện tương ứng là có thể tăng điểm các chỉ số.

Sau khi về nhà, Niou cẩn thận nghiên cứu giao diện, phát hiện sân huấn luyện chẳng khác nào nơi khổ luyện của các cao tăng đắc đạo. Ví dụ như huấn luyện thể lực cơ bản, yêu cầu chạy bền trong một giờ, lặp lại ba lần là có thể tăng 1 điểm thể lực. Còn huấn luyện tốc độ thì phải hoàn thành 10 lần chạy zíc-zắc 20 mét, cũng lặp lại ba lượt mới được cộng 1 điểm tốc độ.

Hệ thống còn nói đây là ưu đãi lần đầu, càng tăng cấp thì độ khó càng cao — từ ba lượt sẽ nâng thành bốn lượt.

“Nhưng mà mày cũng viết là mỗi ngày chỉ được làm tối đa hai lần thôi mà?” Niou hỏi.

Hệ thống: “Căn cứ vào tình trạng cơ thể hiện tại của ký chủ, bao gồm mức độ phát triển và khả năng chịu đựng của cơ bắp. Với cường độ hệ thống đưa ra, mỗi ngày ký chủ nhiều nhất chỉ có thể chạy bền được hai lần. Nếu quá sức sẽ gây áp lực lên tim và phổi. Còn chạy zíc-zắc thì làm ba lượt đã có khả năng bị chuột rút. Dĩ nhiên, từng mục huấn luyện là độc lập, không ảnh hưởng lẫn nhau. Ví dụ chạy bền hai lần, tức là chạy sáu tiếng đồng hồ, vẫn có thể luyện tốc độ tiếp, bởi vì cơ bắp sẽ được hệ thống chữa trị, năng lượng tiêu hao không vượt quá mức cho phép.”

“Sáu tiếng đồng hồ?”

Niou trợn mắt: “Mày giết tao thì có, ai mà chạy nổi sáu tiếng?!”

Hệ thống: Nghĩ đến trận thua kia đi.

Niou: ... Mày đúng là ác quỷ.

Ngoài chức năng huấn luyện, hiện tại cậu chưa có cách nào khác để nâng cao chỉ số. Rõ ràng, huấn luyện thông qua hệ thống thì hiệu quả cao hơn nhiều so với ở câu lạc bộ. Tuy nhiên, hệ thống vẫn khuyến khích phương pháp của huấn luyện viên, đồng thời còn ghi rõ: Nếu theo đúng giáo án huấn luyện của câu lạc bộ trong một tuần, sẽ được cộng thêm 1 điểm kỹ thuật.

Hệ thống: “Chỉ số kỹ thuật và sức mạnh tinh thần không thể chỉ dựa vào thể lực để tích lũy, mà còn cần đến cái mà con người gọi là linh cảm. Ký chủ có để ý thấy chỉ số của mình trước và sau trận đấu gần nhất đã thay đổi không?”

Niou nhớ rất rõ. Vốn cậu khá nhạy với số liệu, khả năng tính toán và ghi nhớ cũng rất ổn.

Trước trận đấu, các chỉ số của cậu là:

* Lực đánh: 28

* Tốc độ: 36

* Thể lực: 32

* Tinh thần lực: 41

* Kỹ thuật: 22

Sau trận, chúng thành:

* Lực đánh: 28

* Tốc độ: 36

* Thể lực: 32

* Tinh thần lực: 42

* Kỹ thuật: 32

Niou: "Vậy hệ thống tính điểm theo thang bao nhiêu? 100 à?"

Hệ thống: “Căn cứ theo trình đội tennis của học sinh trung học Nhật Bản, hệ thống áp dụng thang 160 điểm.”

Niou: “…160?!”

Hệ thống: “Dựa trên dữ liệu thống kê từ các tay vợt trẻ U17, hiện tại người có kỹ thuật cao nhất đạt 8 điểm, tương đương 160 trên hệ thống. Nếu xét theo tuyển thủ chuyên nghiệp, thì điểm tối đa có thể là 200 hoặc 300. Ví dụ điển hình là Echizen Nanjiro — người từng giành Grand Slam, điểm kỹ thuật lên tới 280. Dù chưa từng có ai đạt đủ 300 điểm toàn diện, nhưng vẫn có những tay vợt chạm ngưỡng.”

Niou thở dài: “Mày tính toán chuẩn ghê.”

Tính theo tương đương hệ thống, chỉ số của cậu hiện tại là:

* Lực đánh: 1

* Tốc độ: 1

* Thể lực: 1

* Tinh thần lực: 2

* Kỹ thuật: 2

Hệ thống: “Thiên phú ở tinh thần lực của ký chủ không tồi. Nếu không, hệ thống rất khó khởi động. Ký chủ cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi vì sự tồn tại của hệ thống.”

Niou: “Ví dụ?”

Hệ thống: “Ví dụ như đang học mà buồn ngủ bất thường.”

Niou: “Tao học vẫn buồn ngủ đấy thôi!”

Hệ thống: “Vậy là vấn đề do bản thân, không phải sinh lý.”

Niou lè lưỡi, nghĩ thầm dù sao mình cũng ôn bài đủ rồi, nghe giảng hay không thì kết quả cũng thế. Cậu tiếp tục vọc giao diện hệ thống, phát hiện một vài tính năng còn chưa mở khoá. Vì chưa có điểm kinh nghiệm nên các chức năng này vẫn bị ẩn, ví dụ như mục “Cửa hàng” cần đạt cấp 10, hay mục “Thẻ kỹ năng” mở khi đạt cấp 5.

Tóm lại, nếu không thắng được trận nào, thì chả làm được gì hết.

Buổi chiều tan học xong, Niou đi học xong lớp tennis, nhìn các chỉ số của mình rồi quyết định thử luyện thể lực và lực đánh cơ bản. Trận thua Sanada để lại cho cậu cú sốc lớn — dùng hết bốn bình thể lực mà vẫn thua. Sau trận, cậu thở không ra hơi, tay chân rã rời, còn Sanada thì chỉ như vừa khởi động xong. Hơn nữa, mỗi cú đánh đều phải dùng hai tay mới trả bóng được, đó là ấn tượng rất sâu sắc.

Hệ thống nói đúng. Đã thua thì là thua. Trong thể thao, thắng thua mới là tất cả.

Chạy chậm một giờ theo tốc độ hệ thống quy định, tức là hoàn thành 10 km. Đây là lần đầu tiên Niou chạy bền xa đến thế. Giữa chừng có hai lần cậu gần như hụt hơi, nhưng hệ thống luôn dạy cậu cách hít thở đúng và trấn an rằng tim phổi sẽ tự điều chỉnh, sẽ không đến mức thổ huyết hay té xỉu.

Hệ thống: Hãy tin tưởng vào phương pháp huấn luyện khoa học. Ngoài ra, hệ thống cũng luôn theo dõi an toàn khi tập luyện, sử dụng năng lượng hấp thụ để điều chỉnh thể trạng. Đây là một phần trong chức năng hệ thống.

Thôi thì cứ nghĩ đơn giản: Nếu có thể khiến người nổ tung thành pháo hoa, thì điều chỉnh thân thể hẳn cũng không khó nhỉ?

Chạy xong một giờ, Niou làm giãn cơ theo hướng dẫn trong mười phút, rồi bắt đầu buổi tập lực đánh. Gồm đủ bài tập với tạ, hít đất và squat, kéo dài một tiếng.

Hệ thống: Cơ bắp phải phát triển cân đối.

Huấn luyện lực đánh còn mệt hơn chạy bền. Sau buổi này, Niou mới thấy chạy bền thật ra còn dễ thở. Hệ thống điều chỉnh mức tạ tùy theo khả năng chịu đựng, vừa đủ để cậu cố hết sức vẫn nâng được, triệt để ngăn chuyện ăn gian.

Niou nghiến răng: “Không có cách nào tăng chỉ số liền luôn à?”

Hệ thống: “Ví dụ như dùng bình thể lực? Nhưng khi chỉ số giới hạn vẫn thấp, thì hiệu quả chỉ là tạm thời. Nếu ký chủ nâng thể lực lên 2 thì 30 bình thể lực cũng không hao hết trong hai trận.”

Niou bị chọc trúng nỗi đau. Đúng vậy, đã phung phí mất bốn bình thể lực... Cái tên Sanada Genichiro, cậu sẽ nhớ kỹ!

Dù than phiền nhưng Niou cũng rõ hệ thống đã là một con đường tắt. Trong khi người bình thường muốn vượt giới hạn thân thể, dù chỉ giảm cân thôi cũng đã vất vả, thì có hệ thống, chỉ cần hoàn thành huấn luyện là chỉ số sẽ tăng. Dù về sau khó tăng hơn, nhưng ít ra có thể nhìn thấy tiến độ, sẽ không bị mù mờ mà nản lòng.

Chỉ có điều, thời gian huấn luyện vẫn là thời gian thật.

Sau một giờ chạy và một giờ rèn cơ, đã là 9 giờ tối. Niou nhận được điện thoại của mẹ và chị rồi rời câu lạc bộ về nhà. Trước khi đi, huấn luyện viên còn cảm khái: “Cuối tuần em đi Tokyo? Anh nghe nói em có tên ở giải Jr. năm nay. Bị kích thích nên chăm luyện đúng không? Cứ kiên trì là sẽ tiến bộ thôi.”

Niou không quen lắm với việc bị xoa đầu, đeo túi tennis chạy nhanh ra ngoài.

Cậu hỏi hệ thống: “Mày không có cái kiểu phòng ngưng đọng thời gian gì sao? Ví dụ như tao luyện 1 tiếng, nhưng ngoài đời chỉ trôi qua 10 phút ấy?”

Hệ thống: “Chính là nhiệm vụ phó bản. Dù ký chủ ở đó bao lâu, thực tế ở đây chỉ trôi qua một giây.”

Niou nhìn sang mục Nhiệm vụ phó bản đang đếm ngược: “Phó bản à? Khác với nhiệm vụ tân thủ trước đó như nào vậy?”

Hệ thống: Nhiệm vụ tân thủ là nhiệm vụ ở hiện thực. Hệ thống phân theo chu kỳ hiện thực – phó bản – hiện thực luân phiên. Đạo cụ và năng lực có được trong phó bản phải được điều chỉnh cho phù hợp thông qua nhiệm vụ hiện thực. Vì ký chủ hoàn thành nhiệm vụ tân thủ mất 29 ngày, nên phải chờ 30 ngày mới được vào phó bản đầu tiên.

Niou khựng lại: “29 ngày là lỗi của tao chắc?! Rõ ràng mày chỉ tìm ra đúng một người đủ điều kiện làm đối thủ huấn luyện!”

Hệ thống: “Ký chủ có thể ra Tokyo trước hai tuần, đường phố sầm uất có nhiều người mới tập tennis sẵn sàng thi đấu một trận.”

Hệ thống còn đưa ra đánh giá nhiệm vụ. Đánh giá nhiệm vụ: D

Niou: “... Mày trước đó còn không nói có cái này luôn.”

Hệ thống: “Mỗi nhiệm vụ đều có đánh giá. Cố lên, điểm S sẽ được phần thưởng khác hẳn điểm A, A khác B, B khác C, và D là ít phần thưởng nhất.”

–––

Niou phồng má, ngoác miệng mở cửa.

“Con về rồi!”

“Về muộn vậy? Ba mẹ đi làm tăng ca về rồi.” Em trai hắn đang ngồi trên sofa cầm điều khiển TV, quay lại hỏi: “Dạo này anh để tâm đến thể dục thể thao ghê ha, tính làm vận động viên à?”

“Không có đâu,” Niou ném túi tennis vào góc tường, “Còn chưa lên sơ trung, nghĩ xa vậy làm gì. Anh vẫn muốn làm pháp sư cơ.”

Em trai hét lên: “À! Thì ra cái đống kẹo cao su giả trên bàn là của anh mua à! Em tưởng đồ thật, kéo thử phát hết hồn!”

“Là quà chia tay bạn học thôi.” Niou dở khóc dở cười, “Không phải lần đầu em thấy mà, sao mỗi lần đều bị dọa thế?”

“Thì em bị dọa anh mới vui chứ. Nhưng mà nè, chiêu lừa của anh nên nâng cấp đi, xưa quá rồi.”

Niou: “... Không sao, trường mới sẽ có con mồi mới thôi.”

Hai anh em nhìn nhau cười phá lên.

Làm bài xong, chị gái từ trong phòng đi ra, vừa thấy đã hét lên: “Masaharu! Đi tắm ngay!”

“Không được, mới vận động xong phải nghỉ tí đã.” Mẹ từ bếp đi ra, bưng ly sữa bò: “Nè, uống sữa bò rồi hẵng nghỉ.”

Niou cầm ly sữa, trong lòng hỏi hệ thống: “Mày đoán được tốc độ phát triển của tao không? Uống sữa có cao lên thật không?”

Hệ thống: “Trẻ con cần sữa để phát triển chiều cao. Nhưng so với chuyện này, ta nghĩ ký chủ nên sửa cái dáng đi gù lưng trước đã.”

Haizz, đứng thẳng thì mệt lắm, mà cũng không hợp style của cậu. 

Sau khi xác nhận sữa có tác dụng thật, Niou hít sâu, chuẩn bị tâm lý như uống thuốc, dốc hết ly sữa. Cầm ly vào bếp rửa sạch, hắn lắc lắc tay rồi đi tìm đồ ngủ trong phòng.

Chị gái thò đầu ra dặn: “Gội đầu xong nhớ xài dầu xả nha!”

“Biết rồi!” Niou vuốt tóc, cảm thấy thật phiền phức.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play