Bản dịch được đăng tải chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không mang đi nơi khác
Chỉ có ở : Wattpad - Tyt cùng tên
•••
Hán Việt: Đương bệnh nhược vương gia bị bách thú liễu cẩm y vệ
Tác giả: Nhất Thụ Đích Hoa
Tình trạng: Hoàn thành
Nguồn : Wiki
Chương bản gốc: 143 chương
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , CHỦ CÔNG , Niên thượng , Cưới trước yêu sau , Cung đình hầu tước , Duyên trời tác hợp , 1v1 , Ôn nhu , Mỹ thụ , Cứu rỗi , Trưởng thành
✍🏼 Văn Án :
CP: Ôn nhu, ốm yếu, công tử cao quý CÔNG VS mỹ nhân THỤ có thù tất báo
Liễu Nguyên Tuân là vị Vương gia luôn giữ quy củ phép tắc, ai bảo hắn sinh ra vốn thân thể yếu ớt, đi hai bước đã thở dốc ba lần, chẳng phải vì hắn không gánh nổi trách nhiệm.
Nhưng hoàng huynh vẫn lo hắn sớm muộn cũng mất mạng, thế là đem người trong truyền thuyết – vị Cẩm Y Vệ từng một đao chém ba tên đạo tặc – chỉ hôn cho hắn làm thị thiếp.
Ngày nghe tin dữ, Liễu Nguyên Tuân liền phát bệnh, sốt cao ba ngày không lui. Khi tỉnh lại, vị ca nhi mang hung danh lẫy lừng kia đã được đưa vào phủ của hắn.
Liễu Nguyên Tuân run rẩy nâng cánh tay, chỉ vào người ca nhi cao ngang tầm mình:
“Ngươi… ngươi đừng lại gần…”
Ca nhi bị hạ dược, cố nén đến mức đôi mắt đỏ rực, gương mặt xinh đẹp chẳng khác nào diễm quỷ từ địa ngục, nhưng trong đôi con ngươi sáng như sao ấy lại chỉ toàn chán ghét cùng khinh thường.
Liễu Nguyên Tuân khẽ thở ra, khinh thường thì tốt, với thân thể này của hắn, e là còn chưa đợi đối phương ra tay, chính hắn đã sớm lạnh lẽo.
---
Cố Liên Chiểu nhận thánh chỉ khi đang thẩm vấn phạm nhân trong ngục tối. Không gian âm u không ánh sáng, y – kẻ cầm hình cụ, gương mặt lạnh lùng như Diêm Vương.
Dung mạo đẹp đến mức chẳng giống phàm nhân, vương máu tù phạm vương trên mặt. Y dùng ngón tay cái khẽ lau đi, ánh mắt âm trầm quỷ bí.
Nếu Thất Vương gia dám cưới y, thì y cũng dám tiễn người kia sớm một bước sang Tây Thiên.
Nhưng về sau…
Y nhìn thấy đối phương, liền trước tiên muốn cho người ấy tắm rửa thay y phục, chỉ sợ hơi máu tanh dính trên người mình sẽ chạm đến hắn;
Muốn cùng hắn ân ái, cũng phải vận công sưởi ấm thân thể trước, để người kia dễ chịu hơn một chút.
Thế nhưng Thất Vương gia vẫn vừa ho ra máu, vừa run rẩy lấy tay gạt hắn:
“Ngươi… ngươi… đừng lại gần ta…”
Y vừa tức vừa hận, mạnh mẽ ôm người vào lòng, chặn lấy môi hắn. Đến giữa chừng còn phải truyền nội lực độ khí cho hắn.
Cái tên ma bệnh này, sinh ra đúng là để khắc y!
----
Đọc chỉ nam như sau, mời các bảo bảo xem kỹ trước khi đọc ~
① Cưới trước yêu sau, không có tình tiết sinh con, cốt truyện chiếm tỉ lệ khá lớn, không thích hợp với độc giả chỉ thích công làm trung tâm.
② Công thân thể rất yếu, sẽ có nhiều miêu tả về sự ốm yếu.
③ Do công thân thể không tốt + tính tình hiền lành ôn nhu, đối ứng với thụ là kiểu nhược công cường thụ. (Nói cách khác: Khi ở cùng thụ, trên mọi phương diện đều là công yếu thụ mạnh.)
④ “Công” và “thụ” chỉ là tư thế trong quan hệ thân mật, không liên quan đến tính cách, giới tính hay thể chất. Không thích kiểu nhược công thì có thể xem như cường công.
⑤ Báo trước: Công vì tính cách mà đối xử tốt với tất cả mọi người, bao gồm cả thụ; thụ vì tính cách mà đối với ai cũng không tốt, bao gồm cả công. Vì vậy tác phẩm không thích hợp với những độc giả quá thiên về “công khống” hay “thụ khống”. Văn án đã nói rõ, tình cảm có quá trình biến đổi, nhân vật cũng sẽ trưởng thành.
⑥ Ốm yếu chỉ là đặc điểm nhân vật. Truyện này chỉ là một câu chuyện tình lứa đôi đơn giản. Nếu có điểm hợp ý mọi người thì đó là niềm vinh hạnh của tác giả. Nếu không thích, mong mọi người nhẹ nhàng bỏ qua, đừng dùng lời lẽ xúc phạm nhân vật. Cũng xin đừng áp đặt tiêu chuẩn của “công khống” lên tác giả ~ thành khẩn cảm ơn!
⑦ Truyện có khẩu vị rất rất kén người, chỉ phù hợp với một bộ phận nhỏ độc giả. Ai có nhiều điểm “lôi” thì xin hãy thật thận trọng trước khi đọc.
⑧ Trên đây là chỉ nam, cảm ơn các bảo bối đã ghé xem, chúc mọi người đọc vui vẻ ~
Tag: Cung đình hầu tước, yêu sâu nặng, duyên trời tác hợp, trưởng thành, cưới trước yêu sau, cứu rỗi.
Nhân vật chính: Liễu Nguyên Tuân × Cố Liên Chiểu
Khác: Không có.
Một câu tóm tắt: Cưới trước yêu sau, cũng là dê sa miệng cọp.
Lập ý: Không phụ bạc, không buông tay.--