Sương đã mất từ lâu. Chùa vẫn sinh hoạt bình thường, các tiểu sư dậy sớm, quét sân, tụng kinh, chăm cây, cho cá ăn. Mọi thứ vẫn lặp lại như trước, nhịp sống không đổi.
Các sư cô, các tiểu sư lớn nhỏ nhìn nhau, nói chuyện bình thường về việc hôm nay phải dọn gì, học gì, nấu cơm gì. Không ai nhắc nhiều về Sương, chỉ thi thoảng nhớ nhẹ vài chi tiết: “À, bà Sương hay quét góc này.” Và mọi người tiếp tục công việc của mình.
Hồ cá vẫn có nước, cây vẫn xanh, sân chùa vẫn gọn gàng. Tiếng chuông vang đều đều. Mọi người chào hỏi nhau, học tập, lao động, ăn cơm chay, đọc sách, tụng kinh. Sống tiếp như bình thường, không cảm xúc đặc biệt, không thương tiếc quá mức—chỉ là cuộc sống tiếp diễn.
Sương đã mất, nhưng nhịp sống chùa vẫn đều đều, lặng lẽ, bình thường như bao ngày khác. 
Sáng sớm, tiếng trống vang lên, các tiểu sư lần lượt thức dậy, rửa mặt, xếp chăn gọn gàng. Góc sân chùa, lá rụng theo gió, mọi người quét dọn, gom vào một góc như thường lệ. Không ai nhắc đến Sương, chỉ chăm chú làm việc.
Bếp chùa vang tiếng nồi, tiếng muỗng khuấy canh. Một sư cô lớn hơn hướng dẫn tiểu sư: “Hôm nay rau cải đủ chưa? Nấu canh đủ nước chưa?” Tiểu sư đáp “Dạ đủ ạ,” rồi tiếp tục công việc. Hồ cá vẫn được rắc thức ăn, cá tung tăng bơi, tiếng nước róc rách đều đều.
Giữa buổi, các tiểu sư tụng kinh, đứng thành hàng ngay ngắn. Sư cô đi quanh nhắc nhở: “Giữ im lặng, tập trung.” Không ai nói chuyện, nhịp sống vẫn bình thản. Sau đó, mọi người xếp hàng ăn cơm chay, bữa ăn đơn giản: cơm nóng, rau luộc, canh nhạt. Mọi người ăn, gắp thức ăn, rửa bát, xếp gọn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play