Các tiểu sư và sư cô trong chùa dần nhận ra Sương không chỉ là một tiểu ni cô cần mẫn mà còn đặc biệt hiền từ và tĩnh lặng. Khi cô quét sân hay tưới cây, các tiểu sư nhỏ thường nhìn theo, mắt lấp lánh ngưỡng mộ: “Chị Sương làm gì cũng cẩn thận quá.”
Các sư cô thấy Sương luôn kiên nhẫn, không phàn nàn, dù việc nhỏ hay nặng nhọc. Một sư cô từng nói khẽ với tiểu sư mới: “Nhìn cô Sương mà học, làm gì cũng phải tập trung và giữ tâm tĩnh.”
Người ngoài chùa, khi ghé thăm, thường ấn tượng với dáng điềm tĩnh và ánh mắt hiền hòa của cô. Ai cũng thấy cô vừa trẻ trung, vừa chín chắn, nhưng không bao giờ tỏ ra kiêu căng hay muốn nổi bật. Tiếng nói Sương nhỏ nhẹ, lời nói hiếm khi thừa, nhưng đủ để khiến người nghe cảm thấy tin cậy và bình an.
Thỉnh thoảng, những người mới vào chùa lúng túng, vụng về, nhìn Sương làm việc, đều cảm thấy muốn học theo. Cô không la mắng hay áp đặt, chỉ hướng dẫn nhẹ nhàng, sửa từng chi tiết, khiến mọi người cảm giác được tôn trọng và được khuyến khích.
Ngay cả những tiểu sư khó bảo nhất, khi nhìn Sương, đều thấy mình muốn ngoan hơn, chăm chỉ hơn. Cô trở thành hình ảnh vừa bình dị, vừa gần gũi, nhưng lại đầy tĩnh lặng và trọn vẹn trong nhịp sống chùa.
Nhiều năm trôi qua, Sương vẫn đều đặn sống trong chùa. Cô không còn là tiểu ni cô trẻ trung nữa, mà đã trở thành người lớn tuổi nhất trong số các tiểu sư và sư cô trẻ. Dáng điềm tĩnh, ánh mắt hiền hòa, tay chân điệu nghệ trong mọi công việc khiến ai cũng thấy yên tâm khi Sương làm bất cứ việc gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT