Một mình Tiêu Thố lầm bầm, “Nếu ra ngoài được thì tốt quá, ta muốn đi xem một chút, không biết bà nội có nhớ đến ta không.”
Cậu cúi đầu xuống, có lẽ bà nội căn bản không biết cậu tồn tại, nào có ai lại liên tưởng con thỏ với con người chứ. Lần đó trộm đi nhìn bà cũng đã lâu rồi, có lẽ bà đã quên.
Cổng sân không khóa trái từ bên ngoài, đi ra ngoài thực ra rất tiện, chỉ là Thẩm Trường Sanh nói cậu lạ mặt, vào thôn sợ sẽ bị người ta bắt nạt, còn có cái gọi là "danh tiếng" mà cậu không hiểu.
Nắm nắn cái quả cầu mềm mềm, Tiêu Thố đứng dậy khỏi ghế. Cậu nghĩ ra một cách hay ho, đảm bảo mấy người trong thôn dù có thấy cũng sẽ không bắt nạt cậu đâu.
“Bà mối Hoa, bà đi đâu đấy ạ?”
Ngoài cổng thôn Tiểu Hà, người trong thôn thấy người phụ nữ chuyên làm mai mối, vội cười chào hỏi.
Bà mối Hoa mặc một bộ quần áo tươi tắn, tóc vấn gọn gàng, trông không giống người trong thôn. Nhưng bà ta thực sự từ trong thôn đi ra, giờ đã có tiếng tăm, ngay cả người trong trấn cũng quen biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play