Tháng tư ở thôn Tiểu Hà, buổi sáng cũng bắt đầu ấm lên. Người lớn trong thôn cầm cuốc xuống đồng, những đứa trẻ lớn hơn cõng giỏ hoặc cầm thúng tre chạy ra chân núi nhặt củi, cắt cỏ, đào giun dế cho gà vịt trong nhà. Chúng đã ra dáng người lớn. Những đứa trẻ nhỏ hơn thì có đứa chăm chỉ đi theo anh chị mình làm việc, cũng có mấy đứa tụm lại với nhau nô đùa, chạy khắp cả chân núi.
Cả chân núi có thể nói là náo nhiệt phi thường, không biết từ lúc nào, nỗi sợ hãi của người trong thôn đối với ngọn núi lớn đã vơi bớt.
Tiêu Thố cũng không rảnh rỗi, cậu ở nơi này rất tự tại, vì quen thuộc với hoàn cảnh trong núi, chỉ cần không đi sâu vào, toàn bộ bên ngoài chính là thiên hạ của cậu.
Cây dại nào có quả chín, bãi cỏ nào mọc tươi tốt, bông hoa nào nở rực rỡ, cậu đều biết. Khoảng thời gian này, cậu nghiễm nhiên trở thành tiểu bá vương trong núi.
Nhưng để không gây chuyện, Tiêu Thố mặc dù mỗi ngày đều ra ngoài chơi, nhưng vẫn luôn tránh người trong thôn. Cậu không thích bị người lạ nhìn chằm chằm.
Cuộc sống của Thẩm Trường Sanh cũng không có nhiều thay đổi, vẫn là mỗi sáng vào núi, chiều tối trở về nhà, nhưng lại phong phú hơn trước một chút.
Hôm nay mặt trời đặc biệt gay gắt, Thẩm Trường Sanh mặc một chiếc áo khoác mỏng, chạy được nửa ngày, toàn thân đều ra mồ hôi. Hắn xách theo con mồi săn được cả buổi sáng, đi về phía căn nhà gỗ nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT