Thẩm Trường Sanh nhẹ nhàng xoa đầu cậu, “Đừng sợ, có ta ở đây.”
Tiêu Thố mở to đôi mắt hồng nhạt, có chút uất ức nói: "Ta sợ có một ngày mình giống như con thỏ đó, bị..." Nói đến đây, giọng cậu có chút run rẩy, rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại sau cảnh tượng vừa rồi. Thỏ và con người dù sao cũng không giống nhau.
"Sẽ không. Chỉ cần ta ở bên cạnh ngươi, chuyện như thế tuyệt đối sẽ không xảy ra. Hơn nữa ngươi không phải đã nói, chỉ cần ăn loại cỏ đó là có thể biến thành người sao. Ta sẽ nhanh chóng lấy được nó. Đến lúc đó không chừng ngươi còn có thể giống bạch xà trong vở tuồng, trở nên rất lợi hại." Thẩm Trường Sanh trấn an thỏ con, cố ý nói vậy.
Nghe vậy, Tiêu Thố chớp mắt, nghĩ đến bạch xà và hồ ly biến thành người đều có phép thuật, vậy mình…
Mình thì không.
Cậu vẫn chỉ là một con người bình thường. Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng nhìn Thẩm Trường Sanh cẩn thận dỗ dành, lòng Tiêu Thố bình phục lại.
Đôi tai hồng nhạt chủ động chui vào lòng bàn tay ấm áp của Thẩm Trường Sanh. Hắn đối với mình tốt như vậy, lần này cứ để hắn sờ tai đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT