Người ở phía Tây nói: “Cố mà hoàn thành trước cuối tháng, gieo ít ngô muộn, biết đâu vẫn kịp thu hoạch trước khi sương giá kéo đến...”
Người ở phía Đông đáp: “Cha ta bảo, chẳng kịp gieo gì thì trồng cải thảo. Cứ tích trữ nhiều một chút, qua mùa đông vẫn no bụng. Trồng không tốt thì cũng không đến nỗi tệ...”
Mọi người vừa làm vừa bàn bạc, trong lòng cùng ấp ủ mơ ước về một vụ mùa bội thu.
Đất hoang dẫu sao cũng là đất. Nhiều nhà nghèo, đất riêng chưa đến năm mẫu, nay được chia ruộng, lòng phấn chấn hẳn.
Nhà họ Vương sát cạnh nhà họ Vu cũng ra quân cả nhà. Đến con dâu cũng xắn tay cạy rễ cây. Trưa hôm ấy, bà lão và cháu gái nhà họ Vương từ xa mang cơm ra đồng. Thấy nhà họ Vu chưa ai đưa cơm tới, chủ nhà họ Vương bèn mời ông Vu sang uống bát nước, đã làm mướt mồ hôi từ sáng đến giờ, cổ họng khát khô. Hai nhà cùng ngồi tạm, vừa uống vừa trò chuyện. Bàn đi tính lại, thấy chỗ này không có cây lớn che nắng, chi bằng dựng túp lều tranh, trưa đến có chỗ nghỉ cho đỡ vất vả.
Người có hi vọng thì tinh thần cũng sáng rỡ hẳn lên.
Đúng lúc ấy, U Vương điện hạ tan học sớm, dắt theo Triệu Xuyên ra xem cảnh khai khẩn. Những gì hắn nhìn thấy, chính là một bức tranh lao động rộn ràng, hài hòa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play