“Vương gia đang thay bệ hạ chủ trì hương hỏa, ngàn dân vạn hộ đều cầu phúc, lúc này thật chẳng tiện quấy rầy.”
Dụ Lẫm khẽ cúi người, nhàn nhạt nói xong liền rời đi.
Ninh Vương dõi theo bóng lưng ấy, khóe môi thoáng nở nụ cười, song ánh mắt lại dấy lên hàn ý.
Kẻ ngáng trở hắn lên ngôi lớn nhất chính là Dụ Lẫm. Người này đã chẳng thể vì hắn mà tận lực, vậy tất phải diệt trừ. Có như thế, hắn mới có thể đoạt lấy thiên hạ, ngồi yên ngai báu.
Không ngờ Dụ gia, một người đã mất, một kẻ đã phế, thế mà vẫn có thể xuất hiện nhân vật như Dụ Lẫm. Quả là danh môn trăm năm không hề hư danh.
Đêm nay, Phương Ấu Miên không trở về Dụ phủ. Dù sao lời hòa li cũng đã nói ra, đạo lý đã rõ ràng, nàng chẳng muốn tiếp tục gò bó giữ lễ nghi, nhẫn nhịn như trước nữa.
Có nàng ở đây, Phương Khi Đề cũng không dám ra ngoài, chỉ ngoan ngoãn ở nhà cùng tỷ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play